Tô Ngọ hai tay ôm điện thoại di động chơi game một hồi, cảm giác mắt hơi nhức mỏi, Viêm Phi Ngang liền không cho cậu chơi nữa, “Nhìn ra bên ngoài, để mắt nghỉ ngơi một chút.”
Tô Ngọ ngoan ngoãn gật đầu, đeo bọc quần áo nhỏ của mình, dựa vào cửa sổ xe, nhìn cảnh vật không ngừng lóe lên ngoài cửa sổ, dần dần không nhịn được mà trừng lớn đôi mắt đã rất to của mình.
Thành thị phồn hoa hơn trấn nhỏ nông thôn kia nhiều lắm, đủ loại kiến trúc nối nhau san sát, kính thủy tinh khắp nơi phản xạ tia sáng chói mắt dưới ánh mặt trời, giống như những ngôi sao làm chói mắt người.
“Phi Ngang, Phi Ngang, thứ cao cao kia là gì?” Tô Ngọ ngạc nhiên chỉ vào tòa nhà cao muốn chọc trời, quay đầu kéo quần áo Viêm Phi Ngang.
Viêm Phi Ngang chưa từng giải thích những thứ phổ thông bình thường như vậy cho người khác hiểu, có điều anh cũng không phải là người lạnh lùng như tính cách anh vẫn luôn thể hiện ra, liếc mắt nhìn liền giải thích cho cậu nghe: “Là kiến trúc nhà cao tầng, trong kiến trúc này được chia ra làm rất nhiều tầng, mỗi tầng khoảng chừng từ ba đến bốn mét, mọi người sống trong đó, tiết kiệm được diện tích mà cũng có thể để người sống trong đó có thể có không gian sống độc lập của riêng mình, là loại kiến trúc rất thường thấy ở thành thị.”
Anh giải thích rất cặn kẽ, hình như cân nhắc đến chuyện cậu bé vừa mới từ núi xuống, không có thường thức xã hội, nên thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sau-khi-ket-hon-cua-chuot-manh/2501545/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.