Tô Ngọ ngoài ý muốn lần thứ hai gặp được người đàn ông đẹp trai kia, trên mặt kìm lòng không đặng mà nở nụ cười cực tươi, chờ tới khi cậu kịp phản ứng lại, cơ thể đã đứng dậy khỏi ghế, không chút do dự chạy về phía người đàn ông.
Viêm Phi Ngang cao một mét tám bảy, Tô Ngọ nhỏ nhắn này đứng trước mặt anh hoàn toàn không đáng kể gì, anh phải cúi đầu mới có thể nhìn thẳng vào cậu.
“Cơ thể anh đã tĩnh dưỡng tốt chưa?” Tô Ngọ vui mừng nhìn anh, sau đó liền không nhịn được mà nhìn mấy vòng băng gạc quấn trên cổ anh, cảm thấy tình hình vết thương của anh không thành vấn đề, chỉ là vẫn chưa hoàn toàn khép lại, thế nên dù sao cũng vẫn hơi lo lắng.
Viêm Phi Ngang cúi đầu nhìn đôi mắt to đen láy, sáng lấp lánh của thiếu niên đang nhìn mình, gật đầu, “Đã tốt rồi.”
“Vậy nhưng vẫn phải nghỉ ngơi thật tốt nha, phải hấp thụ trái cây thật tốt…” Tô Ngọ đang nói lại đột nhiên dừng lại, hai mắt to nhìn quanh một chút, không nói gì nữa.
Viêm Phi Ngang cũng không để ý, anh nhìn cửa hàng đồ ăn sáng một chút, hỏi: “Ăn xong chưa? Còn chưa no tôi mời cậu.”
Tô Ngọ theo thói quen sờ sờ phần bụng hơi nhô lên, cười lắc đầu, nói liên tục: “Tôi ăn no rồi, là người khác trả tiền.” Cậu vốn không hề có khái niệm về tiền, nhưng sau khi Thẩm Lan mang theo cậu cùng đi mua bữa sáng, cậu liền hiểu, loại phiếu này hẳn chính là thứ thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sau-khi-ket-hon-cua-chuot-manh/2501543/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.