*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tô Ngọ nhận thẻ chứng minh tạm thời, Thẩm Lan thì vỗ ngực thề son sắt, luôn miệng đảm bảo với cậu: “Yên tâm đi, chờ bố mẹ tôi đến, nhất định sẽ nghĩ cách giúp cậu giải quyết vấn đề hộ khẩu.”
Tô Ngọ không biết tí gì về thế giới con người ngoan ngoãn gật đầu, đồng thời cũng không nhịn được mà sùng bái bố mẹ của Thẩm Lan, họ nhất định chính là những người rất đáng gờm trong thế giới con người.
Nữ cảnh sát bên cạnh nhịn không được mà co giật khóe miệng, có điều nghĩ tới tuổi của hai người… thôi, ai lại không có lúc ngây thơ, ấu trĩ trong đời mình chứ?
Người trong thôn e ngại sơn thần nổi giận, cho dù không cam lòng, vẫn đưa những người phụ nữ mình mua được trong những năm này tới đồn cảnh sát, đồng thời mỗi người đều mang theo vẻ mặt sợ hãi, mà kể tất tần tật những lỗi lầm của mình ra, nói hết cho cảnh sát.
Những người này đa số đều là đàn ông, họ dường như đều rất cố chấp, muốn duy trì “cặn bã” trong thôn, nối dõi tông đường, kéo dài nhang đèn tuyệt đối là chuyện quan trọng nhất trong cuộc đời họ, vì để có thể giữ lại một phần của mình khi còn sống, họ thậm chí nguyện ý làm liều, làm chuyện ác làm cho cả thiên hạ phát điên, mà một khi cái cây gia phả của họ rơi xuống đất, mọc rễ rồi, họ tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sau-khi-ket-hon-cua-chuot-manh/2501541/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.