Tính cách Mạnh Thực rất hoạt bát, trước đây ở nhà cũng có trẻ con, rất thích chơi với trẻ nhỏ, đặc biệt là mấy đứa thoạt nhìn vừa nghe lời lại đáng yêu, Tô Ngọ vừa ngoan vừa dễ thương quả thực đúng là chọt trúng vào manh điểm của anh.
“Có muốn chơi thử vài trò chơi khác không?” Mạnh Thực chờ lão đại đi rồi, hoàn toàn không nghe lời lão đại, muốn thừa cơ cảm nhận cảm giác được chơi với manh vật!
Đôi mắt to của Tô Ngọ nhìn anh, nghe lời cầm điện thoại di động của anh ta, vẻ mặt thành thực nghe Mạnh Thực phổ cập kiến thức về cái trò chơi thay quần áo đẹp này, thực ra căn bản là nghe tai trái ra tai phải.
“Nhìn có hiểu không?” Mạnh Thực hai mắt lóe sáng nhìn cậu, thực sự muốn trực tiếp mua một đống quần áo đáng yêu tự mình thay đổi cho tiểu tử này!
“Dạ hiểu, Mạnh đại ca.” Tô Ngọ gật đầu.
Mạnh Thực nghe cậu gọi mình là đại ca, nhất thời nhịn không được mà ôm ngực, nhịp tim mình đập nhanh siêu tốc rồi!
Tâm tư của Tô Ngọ cũng không đặt trên trò chơi, cậu cầm chơi linh tinh hai lần, rồi cẩn thận hỏi thăm về Viêm Phi Ngang.
“Cậu hỏi lão đại ấy hả, anh ấy năm nay hai mươi sáu rồi, vẫn còn chưa lấy vợ, mặt hằm hằm như thế, ai thèm.” Trước mặt manh vật, Mạnh Thực chưa gì đã tự bán đứng lão đại nhà mình rồi.
Tô Ngọ nghe nói Viêm Phi Ngang vẫn chưa lấy vợ, cái từ “vợ” này cậu hiểu, chưa lấy vợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-sau-khi-ket-hon-cua-chuot-manh/2501549/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.