Với thời tiết như thế này mà đi ra ngoài thì vẫn còn chút lạnh.
Thẩm Hiên mặc thêm áo khoác, sẵn đem Tiểu Duẫn nhét vào luôn. Sau khi lăn lộn mấy vòng bên trong, Tiểu Duẫn cuối cùng cũng tìm được đường ra, từ cổ áo nhô ra cái đầu bé xíu, hai cái chân nhỏ ngoan ngoãn đặt trên cổ áo, tò mò nhìn xung quanh bên ngoài.
Thẩm Hiên vui vẻ vuốt vuốt lông của nó, dắt xe đạp ra ngoài rồi chạy đến quán ăn đầu phố.
Lúc sáng, khi mang Tiểu Duẩn về là đặt nó ở trong cái giỏ đằng trước này đây, lúc đó mèo ta đói đến mức ngay cả nhúc nhích cũng không thèm. Còn giờ này thì ăn no tinh thần phấn chấn rồi, nó cứ thò đầu ra meo meo kêu loạn hết cả lên, thỉnh thoảng còn duỗi móng vuốt nghịch ngợm muốn cào một phát nữa.
Thẩm Hiên thấy vậy lập tức đưa tay đè nó lại, đề phòng nó quá khích mà rớt luôn ra ngoài. Nhưng xui xẻo là con mèo này khi ăn no uống đủ rồi thì trở nên khỏe kinh người, còn có thể tránh né tấn công của cậu, này, có cần phải tránh tốt như thế không chứ hả?
Khoảng chừng trong một nửa đoạn đường, Thẩm Hiên không thể không bắt nó lại. Cái mình bé tí đã chồm ra ngoài hơn phân nửa, hai cái chân ngắn ngủn giãy giụa quơ quào mấy cái, lại đạp vào mũi cậu một phát lấy đà bò lên đầu, sau đó liền nhảy xuống.
Thẩm Hiên bị vứt bỏ không thương tiếc cũng đành phải mau mau đuổi theo, trong lòng có một đống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuoi-meo/3165461/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.