Mới sáng sớm thức dậy, Thẩm Hiên đã cảm thấy toàn thân đau nhức muốn chết được.
Mà Thủy Triết đang ngồi bên bàn cạnh đó, trong tay cầm một quyển sách không biết moi ra từ chỗ nào, đôi mắt thâm quần chăm chú đọc sách, vô thức vẫn tỏa ra khí lạnh.
Aiz, đêm qua ngủ không ngon, sáng ra lại bị đập vào mặt một cảnh như thế này!
Bạn nhỏ Thẩm Hiên trong nháy mắt đã nhận được an ủi, vươn vai một cái chuẩn bị vô phòng thăm thằng bé đêm qua vừa mới biến hóa.
Ánh mắt Thủy Triết sắc như dao lập tức xoẹt qua.
Thẩm Hiên lập tức dừng bước, hay tay giơ lên đầu, lộ bộ dáng thành khẩn tươi cười.
“Tôi đi nhìn nó một chút cũng không được sao, không chừng nó đói bụng rồi đấy.”
Thủy Triết đứng dậy khỏi ghế, không vui nói: “Duẫn nhi cứ để ta chăm sóc.”
Chậc chậc, kiểu này là ghen có phải không ghen phải không ghen phải không?
Thẩm Hiên nhún vai: “Tôi thì không sao, nhưng mà không phải anh không thuận tiện lộ mặt sao?”
Thủy Triết thong thả nói: “Tiểu Duẫn biến hóa rồi, tôi cũng cũng phải chăm sóc cho nó. Với lại nó cũng hy vọng tôi có thể ở bên cạnh nó.”
“Cha, cha!”
Trong phòng truyền đến anh thanh trẻ con. Thủy Triết ánh mắt nghiêm túc, bộ mặt lạnh lùng liền có chút gợn sóng, lập tức vứt lại Thẩm Hiên đi vào phòng, còn lộ ra một chút vui vẻ, vươn tay tới đón đứa nhỏ đang lắc lư trên giường.
Nhóc con nửa thân dưới được che
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuoi-meo/3165459/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.