Sau sự kiện sổ tay nuôi con, trong hai mươi bốn giờ tiếp theo Tiểu Duẫn không thèm dính lấy Thẩm Hiên nữa.
Nhưng mà, cậu không cảm thấy cô đơn đâu, khụ khụ, hôm nay mua một đống cá hộp không phải vì nịnh nọt con mèo đó, mà là vì siêu thị đang giảm giá mới mua đó thôi!
Thẩm Hiên quấn chặt khăn quàng cổ, như thường ngày cưỡi chiếc xe đạp rởm vội trở về nhà. Chín giờ tối, chắc chắn tên nhóc đó còn chưa ngủ, đúng lúc có thể lấy cá hộp làm điểm tâm.
Khu nhà trọ khá vắng vẻ, đến giờ này đã không còn mấy người ra đường. Đèn đường lờ mờ, như có thứ gì đó ở góc đường, dường như có cái gì đó thuộc về màn đêm hắc ám đang rục rịch, hôm nay đặc biệt khiến người ta cảm thấy bất an.
Vì thế, bất an từ vỏ đại não ảnh hưởng đến não trung gian thúc đẩy tiết ra adrenaline* nhưng cơ thể cứng lại cứng ngắc không theo kịp chỉ lệnh làm mất thăng bằng, bạn học Thẩm Hiên, không phụ sự mong đợi của các bạn, ngã.
Móa, tháng này bị ngã hai lần rồi, lần đầu là lúc nhặt được Tiểu Duẫn, lần này là giáp mặt với tên quái vật kỳ dị này.
Nói đi nói lại thì chuyện hiếm có như vậy chỉ nên xảy ra một lần là được rồi chứ. Cái thứ ăn chùa kiểu này đừng nên đến quá nhiều chứ!
Thẩm Hiên đứng lên, trên người dính đầy bụi đất, vừa cúi đầu phủi đi bụi bẩn trên người vừa bực bội trong lòng, bỗng nhiên có cảm giác từng đợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-nuoi-meo/3165455/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.