Lục Chiếu Thiên phớt lờ Chiến Vân Khai, anh ta nhìn Mộ Minh Nguyệt với ánh mắt sâu kín, mở miệng hỏi:
“Minh Nguyệt, cô vẫn ổn chứ? Tôi đóng cửa huấn luyện ở nước ngoài, không biết cô ở trong nước đã gặp phải chuyện lớn như thế..."
Anh ta vừa xuống máy bay, nghe được tin tức của Mộ Minh Nguyệt liền vội vàng chạy tới.
Nhìn từ mức độ thân thiết trên ngôn ngữ cơ thể của Chiến Vân Khai và Mộ Minh Nguyệt, mối quan hệ giữa họ hoàn hoàn không hề gượng gạo.
Ngược lại thì khá là mập mờ.
"Có tôi đây chăm sóc cho cô ấy rồi, cậu cần gì phải nhọc lòng?" Chiến Vân Khai dùng giọng điệu nhẹ nhàng nhất mà nói mấy lời tuyên bố chủ quyền của mình.
Lục Chiếu Thiên nghe vậy lập tức cảm thấy hụt hẫng.
Sắc mặt cũng theo đó mà tái nhợt.
"Chiến Vân Khai, anh thả em xuống!" Mộ Minh Nguyệt đỏ bừng mặt mà nói.
Chiến Vân Khai: “Ngoan ngoãn để anh ôm đi! Đừng cử động lung tung."
Mộ Minh Nguyệt: "..." Hống hách!
"Minh Nguyệt, trước đây cô đã nói với tôi rằng cô muốn trở lại nhà họ Thẩm để dự tiệc mừng thọ của ông, giờ tôi có thời gian, tôi sẽ cùng về với cô." Lục Chiếu Thiên nhìn Mộ Minh Nguyệt mà nói.
"Được." Mộ Minh Nguyệt gật đầu đồng ý.
Mặc dù cô không thích người cha như Thẩm Tam Thanh, nhưng cô rất kính trọng ông nội của mình.
"Anh về cùng em." Chiến Vân Khai nói như chém đinh chặt sắt.
"Lúc em về nước đã hẹn với Chiếu Thiên cùng về tham dự tiệc mừng thọ của ông nội rồi." Mộ Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895955/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.