Cô cũng không cần phải tranh luận đúng sai với một người lớn tuổi.
“Chuyện gì mà ồn ào vậy?”
Lúc này, một giọng nói già cỗi truyền đến.
Là ông cụ nhà họ Thẩm.
Một ông già đức cao trọng vọng.
Tất cả họ hàng thân thích đến tham gia tiệc mừng thọ đều cùng nhau đứng dậy, thái độ vô cùng cung kính đối với ông cụ.
Nhà họ Thẩm cũng xem như là một gia đình lớn giàu có, ông cụ Thẩm cũng rất yêu thích đứa cháu gái Mộ Minh Nguyệt này.
Ông ấy nhìn thấy Mộ Minh Nguyệt lâu rồi không gặp, vui mừng khôn xiết, ông ấy bước lên kéo tay Mộ Minh Nguyệt, trong giọng nói già cỗi mang theo chút run rẩy nghẹn ngào: “Minh Nguyệt, còn sống là tốt, còn sống là tốt, còn sống là tốt…”
Mấy năm trước lúc ông cụ Thẩm biết Mộ Minh Nguyệt đã chết từ miệng của Thẩm Tam Thăng, ông ấy cảm thấy cả thế giới đều sụp đổ xuống.
Bây giờ thấy Mộ Minh Nguyệt trở về rồi, cả người ông ấy đều như tràn đầy tinh thần và sức lực.
“Ông nội, chúc ông phúc như đông hải, thọ tỉ nam sơn.” Mộ Minh Nguyệt bước lên ôm lấy ông nội.
“Ừm, ngoan.” Ông cụ Thẩm gật gật đầu, kích động nói.
“Ông nội, giới thiệu với ông, đây là Lục Chiếu Thiên, Chủ tịch Tập đoàn Lục Thị, mấy năm trước là do anh ấy đã giúp con.” Mộ Minh Nguyệt giới thiệu Lục Chiếu Thiên, rồi lại nói với anh ta: “Cậu Lục, đây là ông nội tôi.”
“Ông nội, may mắn gặp được ông, là phúc của con! Có thể đến tham gia tiệc mừng thọ của ông, cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895956/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.