Âm thành vừa trầm thấp vừa lạnh lẽo của Chiến Vân Khai vang lên: “Em đang nói cái gì?”
Anh đột nhiên duỗi tay nắm chặt cái cằm của cô, bất ngờ khiến cô không kịp đề phòng, phần cằm đau đớn từng đợt.
Lông mày của cô khẽ xoăn lại, giương con mắt đón nhận ánh nhìn lạnh thấu xương của anh, cười nhạo nói: “Sao nào, anh có thể thích những người phụ nữ khác, tôi không được rung động trước người đàn ông khác sao?”
Chiến Vân Khai kinh ngạc nhìn cô cả buổi trời, không hề chớp mắt mà nhìn cô, cuối cùng, bàn tay nắm lấy cằm cô buông lỏng.
Anh cố kìm nén nỗi khó chịu trong cơ thể mà cất bước rời đi, nhưng vì kích động quá vội vàng, anh giơ tay, mạnh mẽ đập một quyền vào trên vách tường.
“Rầm!”
m thanh cực lớn, như đang thổ lộ điều gì!
Cũng khiến trái tim của Mộ Minh Nguyệt chấn động!
Cô nhìn anh rời đi, cô cũng lấy điện thoại di động ra, gọi điện thoại cho Mộ Nhạc Nhạc, bảo cậu lên gặp cô.
Sau khi Mộ Nhạc Nhạc nhận được cuộc gọi của mẹ, thầm nói không ổn, chuyện xấu mà cậu làm đã bị mẹ tóm được rồi!
Làm sao bây giờ đây?
Nhưng làm sai thì phải nhận!
Cho dù có không muốn nhận, thì phải ném nồi!
Thế nên, khi cậu run rẩy đi lên lầu rồi đẩy cửa phòng của Mộ Minh Nguyệt ra, đầu tiên là đưa cái đầu nhỏ vào, hỏi thăm: “Mẹ, mẹ gọi con lên đây làm gì vậy ạ? Bữa sáng đã chuẩn bị xong rồi đó… chúng ta xuống dưới ăn sáng thôi!”
Mộ Minh Nguyệt đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-lua-ba-cua-bao-bao/895756/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.