Sau đó tôi để lại nụ hôn trên đôi môi mềm mại của ngài ấy.
Ngại quá đi mất!
Con gái như tôi lại chủ động hôn ngài ấy sao?
Ôi! Ngượng chết mất!
Tô Quân đứng hình nên tôi tranh thủ đi ngồi dậy đi cà nhắc ra chỗ khác.
Tôi không dám xoay người lại nhìn nhưng cũng kịp nhìn thấy nụ cười ngây ngốc của ngài ấy.
"Chủ tịch! Chúng ta có thể xuất viện được rồi. Tôi đã chuẩn bị xong!"
Tiểu Trương đẩy cửa bước vào. Anh ấy vẫn cúi đầu cung kính. Cũng may anh ấy mà vào sớm hơn một chút là thấy cảnh xấu hổ vừa rồi của tôi rồi!
Chủ tịch vẫn ngồi cười không động. Tôi đi cà nhắc ngồi vào xe lăn. Tiểu Trương thấy mặt tôi đỏ ửng liền hỏi:
"Em không sao chứ?"
Tôi quay sang chỗ khác:
"Dạ!"
Tiểu Trương đẩy tôi ra phía cửa quay lưng về phía chủ tịch:
"Ặc.ặc..CHỦ TỊCH CHÚNG TA ĐI THÔI!".
Anh Tiểu Trương còn lắc đầu chán nản nói nhỏ với tôi:
"Kệ đi! Một lát sẽ không sao. Em vừa làm gì hắn ta vậy?"
"Không lẽ ai yêu cũng khùng vậy sao? Chắc anh nên cẩn thận suy nghĩ độc thân vẫn tốt hơn."
Chủ tịch lúc này mới hoàn hồn trở lại dáng vẻ cao cao tại thượng:
"Tiếu Trương, tháng này trừ lương của cậu!"
Sao đó chủ tịch cao cao tại thượng bước nhanh đi thẳng về phía trước cũng không thèm quay đầu nhìn lại đợi tôi và anh Tiếu Trương.
Anh Tiểu Trương đẩy tôi nhanh về phía chủ tịch:
"Chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-kieng-chan-len-de-hon-anh/3585104/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.