Tối qua ngủ rất ngon. Đến sáng tôi làm bữa sáng cho chủ tịch, cho con heo ăn rồi đến công ty. Vì gần cuối năm nên mọi thứ cứ dồn dập liên tục.
Đến cuộc họp Nhật Linh đặt tay lên vai tôi:
"Nhật Hạ! Nghe nói tối nay có mưa sao băng. Cậu có đi xem cùng bọn tớ không?"
"Ớ? Thật sao? Sao cậu biết!"
"Hôm qua tớ xem Mương 14! Đi thì 7 giờ tối nay nha. Lên cây cầu gần nhà tớ! Tới lúc đó tụi mình ăn uống vui chơi đợi tới 23 giờ đêm."
Nhật Linh nháy mắt nhìn tôi tươi cười.
Tôi cũng cười vui vẻ. Nhưng mà cuộc nói chuyện của chúng tôi cũng bị ngắt quãng bởi giọng của chủ tịch:
"Nhật Hạ! Bảo mọi người vào họp!"
"Dạ!"
Tôi và Nhật Linh đứng dậy chào chủ tịch.
Thấy chủ tịch vào phòng họp trước, sắc mặt hậm hực. Nhật Linh lại kéo tôi lại gần hỏi nhỏ:
"Bão tới hả?"
Không biết ngài ấy cáu về chuyện gì nhưng có vẻ không nên đắc tội.
"Hey! Cẩn thận vẫn hơn!"
Hôm nay lại họp đứng. Hết báo cáo này đến báo cáo khác.
Tôi cảm thấy mệt và khát. Còn mọi người đều tập trung không hề mệt mỏi.
Chủ tịch một tay chống cằm quay lưng với mọi người nghiên cứu số liệu trên màn hình mà trầm ngâm. Không khí có vẻ chuyển dần sang căn thẳng. Rồi cuối cùng chủ tịch trầm giọng:
"Sau này, chúng ta tuyển người không tuyển những người xăm trổ. Nếu có tuyển thì cũng phải mặc áo kín che lại!"
"Như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-kieng-chan-len-de-hon-anh/3585098/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.