Tôi về đến phòng trọ nhanh chóng thu gọn đồ đạc và chuẩn bị cho tối nay.
Tôi ngắm nghía mình trong gương, gương mặt có chút tiều tụy nhưng đôi mắt vẫn long lanh như biết nói, đôi môi ửng hồng mộng mơ. Tôi mặc lên người chiếc váy đen, áo sơ mi kiểu xanh nhạt. Trên cổ áo còn thắt thêm một chiếc nơ nhỏ nhắn xinh xẻo.
Tôi mượn xe của nhỏ bạn cạnh phòng rồi bắt đầu đến chỗ hẹn cũng không quên mang hộp dâu tây đỏ to tròn tặng cho "crush".
Anh ấy hơn tôi một tuổi, là đàn anh khóa trên của tôi. Tôi cố gắng học đại học trong vòng 3 năm. Một phần là do mong muốn trả nợ cho nhà, một phần cũng là vì anh ấy. Anh ấy tên là Phục Hưng. Cái tên nghe thật ngộ đúng không?
Hồi mới gặp anh ấy, người anh gầy và cao lắm, dù rất mê game nhưng vẫn học cực tốt. Chúng tôi hay trao đổi bài với nhau rồi dần dần thân thiết.
Tôi thích ánh mắt trìu mến lúc anh ấy nhìn tôi…
….
Sau 30 phút tôi đã chạy thành công đến nơi!
Điểm hẹn là một quán cà phê nhỏ xinh. Bên trong được trang trí hoàn toàn bằng những chậu hoa hồng thật. Ở giữa quán có một chậu phun nước nhỏ, bên dưới còn nhỏ một đàn cá bơi lội tung tăng. Chủ quán cà phê này chính là "crush" của tôi. Qua mấy năm anh ấy đã thành nam thần siêu cấp trong mắt tôi.
Tôi gửi xe và bước vào trong quán.
Thời gian làm con người ta thay đổi nhanh chóng. Bây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-kieng-chan-len-de-hon-anh/3585051/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.