Edit + Beta: Đào Mai
Sau khi sinh bệnh mơ mơ màng màng, ý thức không rõ. Nàng chỉ có thể cảm giác được chính mình bị người ôm lấy, đặt ở trên đệm mềm mại.
Có nha đầu vây lên thay quần áo cho nàng:
- "Phu nhân ở trong ngày thường, chịu lạnh không nổi..."
- "Chúng ta trước thay đổi xiêm y cho phu nhân là được. Ngươi tìm một nha đầu đi nâng bếp lò vào đây..."
- "Ôi! trán Phu nhân quá nóng, có nên thỉnh lang trung đến không?"
Lại có người đáp:
- "Đại nhân đã phái người đi thỉnh, đừng nóng vội!"
Nghi Ninh để người đùa nghịch, càng ngày càng hôn mê trầm trầm. Tựa hồ mành bị đẩy ra, lại có thanh âm trầm thấp truyền đến:
- "Sốt quá cao rồi?"
Nàng bị người ôm vào trong lòng, lại bị vỗ nhẹ nhẹ lên mặt:
- "Nghi Ninh, đừng ngủ… Nàng còn có chỗ nào không thoải mái, nói với tam ca."
Cái gì không thoải mái... Toàn thân đều không thoải mái mà.
La Thận Viễn thấy nàng đã sốt đến mơ mơ màng màng, chỉ biết xụi lơ ở trong lòng hắn, tránh né hắn muốn nắm tay chính mình. Hắn vạch đệm chăn trên người nàng ra cẩn thận nhìn. Thật là thê thảm, mắt cá chân lại sưng lên, trên da một chút huyết sắc đều không có.
Hắn cẩn thận đắp chăn lại cho nàng sau đó kêu nha đầu mang thuốc vào.
Hắn ngồi ở đầu giường tự mình một ngụm một ngụm đút vào miệng nàng. May mắn nàng còn biết uống thuốc, cuối cùng là hai ngụm nước đường. Lại bôi thuốc lên mắt cá chân của nàng và băng bó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-thua-tuong/383454/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.