Edit + Beta: Đào Mai
Kiều di nương mãi cho đến đêm khuya mới đợi được La Nghi Liên trở về. Nàng vừa trở về liền nhào vào trên bàn con khóc ô ô...
Kiều di nương đang làm xiêm y cho La Hiên Viễn… Thấy thế liên bước lên phía trước an ủi nàng:
- "Con, đây là như thế nào?"
Nha đầu đi theo cũng theo lục cô nương chảy nước mắt, đem sự tình nói với Kiều di nương một lần.
Kiều di nương nghe xong khó thở:
- "Yêu phụ này, chính là xem hai mẹ con ta cơ khổ vô y, mới khi dễ chúng ta! Nếu như trước kia..."
Nếu ở thời điểm bà được sủng ái, Lâm Hải Như làm sao dám đối với La Nghi Liên như vậy.
- "Mẫu thân, con chính là chịu không nổi tức giận này..."
La Nghi Liên ngẩng đầu, một khuôn mặt tuyệt mỹ như trăng, lệ như trân châu. Nhìn thấy tâm Kiều di nương đều nhũn ra… Nữ hài nhi của bà đẹp như vậy, thế nào cũng phải gả cho gia đình tốt.
- "Con cũng là tiểu thư trong nhà, bà ta là thế nào đối đãi con! Ngay cả cái nô tì đều khi dễ con..."
La Nghi Liên càng nói càng tức giận, khóc căn bản dừng cũng không được.
- "Con đi nói cho phụ thân con nghe..."
Kiều di nương nói:
- "Nương tuy rằng hoa tàn ít bướm, nhưng hắn luôn đau lòng con!"
- "Con chân trước nói, sau lưng yêu phụ kia lại càng sẽ ngược đãi con… con lười đi nói! Phụ thân lại không thường quản chuyện hậu trạch… nói nhiều ngược lại làm cho người phiền..."
La Nghi Liên đứt quãng khóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-thua-tuong/383455/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.