“Tam thiếu? Người bị làm sao thế này?” Phong Tảo canh giữ bên ngoài đại đường nhìn thấy cả người Phong Thần Mặc đầy máu, lập tức vọt qua.
“Tam thiếu…”
“Đi… Đi.” Phong Thần Mặc dùng sức đẩy hắn ta.
Không ngờ rằng trái tim lại trở nên đau nhức, máu tươi, tiếp tục chảy xuống dọc theo khóe môi, phần vạt áo vốn đã có màu đỏ, lại càng đỏ hơn nữa.
Hắn ta đẩy Phong Tảo ra, rồi nghiêng ngả lảo đảo vọt vào đại đường: “Đại ca…”
Phong Ly Dạ đang quỳ thẳng tắp ở trước bài vị, vết thương sau lưng vẫn chưa được xử lý.
Vẻ mặt Phong Tảo đầy lo lắng, đi theo phía sau Phong Thần Mặc: “Gia, tam thiếu gia bị thương rất nặng!”
Phong Ly Dạ vừa quay đầu lại đã nhìn thấy hai chân đệ đệ mình mềm nhũn, cơ thể cao gầy đột nhiên ngã xuống.
Hắn giơ tay lên, phóng một chưởng đỡ lấy thân thể của hắn ta.
Phong Tảo lập tức đỡ Phong Thần Mặc, để hắn ta ngồi lên trên ghế.
Không ngờ rằng Phong Thần Mặc mới vừa ngồi xuống, lại há miệng nôn một búng máu tươi.
Trái tim luôn nhói đau, giống như có dao nhỏ không ngừng đâm vào rồi xé nó ra.
Dường như máu trong lồng ngực không ngừng chảy ra, tuôn ào ạt ra từ khóe môi của hắn ta, dáng vẻ này, rõ ràng không có vết thương bên ngoài, nhưng mà giống như bị thương rất nặng.
“Gọi đại phu!” Phong Ly Dạ nặng nề nói.
Lúc này Phong Tảo mới lấy lại phản ứng, xông nhanh ra ngoài.
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260504/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.