“Tại sao lại là ngươi?” Nam tử áo đen cười như không cười.
Sở Khuynh Ca dựa lên trên vách tường, hơi nhúc nhích chân của mình, mới nhìn dáng vẻ của nàng rất vui vẻ thoải mái, giống như đã đến thì không định rời đi vậy.
Nàng thờ ơ nói: “Đáng tiếc, đến mặt của ngươi ta còn chưa từng thấy, có khi nào ngươi lại là một nam nhân vô cùng xấu xí không? Ta chính là hội viên danh dự của hiệp hội “ngoại hình”.
Tuy hắn ta nghe không hiểu, có điều, có thể đoán được một chút ý của nàng.
“Muốn nhìn chân dung của bổn tọa?” Nữ nhân này, đúng là mơ tưởng hảo huyền!
“Không muốn.” Sở Khuynh Ca giơ tay lên, lười biếng ngáp dài một cái.
Lời này đã làm cho nam tử áo đen nhíu mày lại: “Nói một đằng nghĩ một nẻo!”
“Thật sự không muốn, không lừa ngươi.” Lòng hiếu kỳ hại chết người, không phải ai cũng tò mò như vậy cả.
“Kẻ thù của ngươi là Phong Ly Dạ chứ không phải là ta, thật ra biết ngươi là ai cũng chẳng có lợi gì cho ta cả.”
“Ngược lại, nếu nhìn thấy chân dung của ngươi, chỉ sợ sẽ mang đến cho ta rắc rối cực lớn.”
Nếu không gϊếŧ nàng, thì cũng cho nàng ăn độc gì đó, khống chế nàng làm việc cho mình.
Vậy thì, khuôn mặt này, có xem hay không cũng vậy.
Nam tử áo đen chưa bao giờ gặp phải nữ tử bình tĩnh thông minh như thế, ngoại trừ cái người luôn chỉ tay năm ngón kia.
Nhưng, tu luyện của người nọ nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260500/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.