Một tiếng ầm!
Chút sức lực yếu ớt này của Sở Khuynh Ca vốn không có cơ hội được phóng ra.
Chỉ nghe thấy một tiếng ầm, Phong Thần Mặc bị sức mạnh của chưởng này đánh bay ra ngoài, cơ thể cao gầy bị đánh văng lên trên vách tường, rồi ngã mạnh xuống.
Sở Khuynh Ca ngẩng đầu, cuối cùng khi vừa nhìn thấy bóng đen kia, ánh mắt lập tức trở nên cứng rắn.
Đầu ngón tay lại siết chặt ngân châm, rồi đột nhiên vọt về phía đối phương.
Ống tay áo của nam tử áo đen hơi phất lên, quét bay ngân châm ra rất dễ dàng.
Hắn ta quay đầu lại nhìn Sở Khuynh Ca, ánh mắt sâu thẳm, nhưng lại không hề có lửa giận.
Chỉ nở nụ cười lạnh.
“Ta cứu ngươi, vậy mà ngươi muốn làm ta bị thương?”
Sở Khuynh Ca không nói lời nào, tại sao người này lại có lòng tốt cứu nàng?
Cứu nàng, tất nhiên chỉ vì muốn lợi dụng nàng!
“À, lòng phòng bị nặng như thế, người không biết, còn tưởng rằng ngươi thật sự là một chiến sĩ đó.”
Nhưng nàng, chỉ là một công chúa được nuôi dạy trong cung cấm mà thôi.
Nam tử áo đen nhặt thanh kiếm bị rơi dưới đất của Phong Thần Mặc lên, trong đôi mắt sâu thẳm lộ ra ra sát khí.
“Em trai ruột của Phong Ly Dạ, nếu không phải đã trước đó đã bị thương, thì chưa chắc ta gϊếŧ được ngươi dễ như vậy.”
Phong Thần Mặc lạnh lùng nhìn hắn ta, nhưng mới vừa cửa động, thì đã phun ra một ngụm máu tươi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260507/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.