“Buông ta ra!”
Sở Khuynh Ca đột nhiên ngồi bật dậy trên giường.
Xảo Nhi khó khăn lắm mới ngủ được, lập tức bị dọa tỉnh.
“Công chúa, người tỉnh rồi?” Thấy công chúa tỉnh lại, Xảo Nhi thở phào một hơi.
“Công chúa, cuối cùng người cũng tỉnh lại! Người dọa Xảo Nhi sợ chết rồi!”
Không ai biết được rằng, vào đêm hôm qua, nàng ấy đã chịu đựng thế nào.
Lam Vũ và Mộ Bạch đã đi xa, đến bây giờ còn chưa trở về. Trong Công chúa uyển chỉ có nàng ấy và công chúa là người một nhà.
Hòa Ly thư của công chúa được gửi đi chưa bao lâu, thế tử gia đã tức giận đùng đùng đi đến, cưỡng ép dẫn công chúa đi.
Sau đó, nàng ấy cũng bị Phong Tảo dẫn về, nhốt trong một căn phòng.
Lúc trời gần sáng thì Phong Tảo đến, dẫn nàng ấy đến nơi này.
Đến rồi mới biết, công chúa lại bị bọn hắn hại đến nỗi hôn mê!
“Công chúa, người cảm thấy sao rồi? Thân thể còn khó chịu không? Có muốn uống nước không?”
Sở Khuynh Ca không nói chuyện, đầu óc vẫn có chút hỗn độn mơ hồ.
Trong đầu từ từ hiện lên cảnh lúc sáng sớm.
Nhưng nàng rất bình tĩnh. Cuối cùng, hít sâu một hơi nói: “Rót cho ta một chén nước ấm.”
Xảo Nhi lập tức đưa nước đến. Sở Khuynh Ca uống mấy chén mới hết khát.
“Bây giờ là lúc nào rồi?” Nàng nhìn ra ngoài cửa sổ.
Ngoài cửa sổ trời nắng đẹp, sắc trời sớm đã sáng tỏ.
“Sắp đến giờ ngọ rồi ạ.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260454/chuong-206.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.