Không biết là không khí giữa hai người vào lúc này quá mập mờ.
Hay là nói người luôn cao ngạo như Sở Khuynh Ca hiếm khi tỏ ra vẻ yếu đuối của mình trước mặt hắn.
Hắn không nói rõ được là do nguyên nhân gì.
Biết rõ rằng có vài câu hứa không nên hứa hẹn, mối quan hệ giữa hai người bọn họ vốn không nên tiến thêm bước nữa.
Nhưng hắn lại cứ nói: “Từ hôm nay trở đi, ta sẽ bảo vệ nàng.”
Câu này khiến cho Sở Khuynh Ca hơi thất thần trong giây lát.
Một lúc sau, nàng đột nhiên mở mắt ra, ngẩng đầu im lặng nhìn hắn.
Thật ra Phong Ly Dạ vẫn không nhìn thấu được tâm tư của nàng, cho dù là nàng chủ động lấy lòng hay nàng chủ động tỏ ra yếu thế.
Hắn đều không thể hiểu được.
Nhưng hắn biết rằng không có ai muốn chết cả, nàng có ham muốn được sống, chút ham muốn này khiến cho hắn cảm thấy áy náy.
Sở Khuynh Ca đột nhiên dơ tay lên, ngón tay thon dài đặt trên vạt áo kéo nhẹ xuống.
Cổ áo bị nàng mở ra.
Nàng rũ mắt xuống, chỉ chần chừ một lát rồi lại tiếp tục kéo áo xuống.
Một vùng da trắng nõn xuất hiện trước mắt Phong Ly Dạ.
Nàng còn muốn tiếp tục kéo áo xuống, chiếc yếm như ẩn như hiện, nếu còn kéo nữa thì cơ thể của nàng sẽ lộ ra hoàn toàn.
Phong Ly Dạ giữ chặt tay của nàng, hô hấp dần nặng nề hơn, nhưng đáy mắt của hắn lại có phần không vui: “Nàng làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260433/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.