Nếu nàng tin hắn sẽ không dùng cách thức của mình để báo thù cho chính mình.
Nàng quả thực rất lợi hại, vậy mà có thể dự đoán được, sau khi bọn họ dẫn dắt hắn rời đi sẽ dẫn nàng đến truyền máu cho Sở Vi Vân.
Lần này là Lam Trù giả truyền thánh chỉ, Phong Ly Dạ chưa bao giờ nghĩ tới, Trù thúc lại dám to gan lớn mật đến mức ấy, dung tung cho mẹ hắn làm ra chuyện hoang đường như vậy.
Giả truyền thánh chỉ, là đại tội tịch biên đấy!
Vì truyền máu cho Sở Vi Vân mà mẹ hắn thực sự phát điên rồi!
Sở Khuynh Ca nhìn hắn, chỉ chần chừ trong chốc lát, nàng lựa chọn không che giấu nữa.
“Nàng ta là nữ nhi của ân nhân chàng, nếu như chàng giúp ta làm hại nàng ta, có thể chàng sẽ không đồng ý, hoặc là sau khi chàng đồng ý, sẽ phải áy náy cả đời.”
“Một khi đã như vậy, tại sao ta không tự mình báo thù cho chính mình chứ? Cũng tránh khiến chàng khó xử.”
Ánh mắt Phong Ly Dạ trầm xuống: “Nếu ta không kịp thời trở về, hiện giờ nàng có lẽ đã…”
Bị hủy dung, thậm chí, mất mạng rồi!
Cho dù may mắn không bị gϊếŧ thì khuôn mặt bị thanh đao kia hủy hoại, nàng thực sự không chút để ý sao?
“Dung nhan đối với nữ tử mà nói cũng không quan trọng như vậy.”
Nhưng mà lời này, dường như không đúng lắm, đối với nữ tử nào đó, vẫn thực sự rất quan trọng.
Cho nên lời này nói ra miệng, ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260397/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.