"Không đi.” Phong Ly Dạ nói xong thì ngay lập tức muốn đi, hoàn toàn không thể lay chuyển.
Nam Bác Mẫn thân là đại hoàng tử, tại hoàng cung Nam Tấn cũng coi như là người có địa vị.
Nhưng lần này vì để mời được Phong Ly Dạ, gần như có thể coi như là khom lưng uốn gối.
Hắn ta tiến lên đuổi theo, ngữ khí ôn hoà: "Ly thế tử, trưởng công chúa vô cùng ngưỡng mộ người, vẫn là mời người....."
"Bổn thế tử không có tài hoa gì hết, chỉ có một thân cuồng bạo"
"...." Vị thế tử gia này, đúng thật là không để cho ai chút mặt mũi.
Từ hôm qua đến giờ, Nam Bác Mẫn đã mời hắn vô số lần, nhưng người ta vẫn cứ không đồng ý, thái độ kiên định vô cùng.
Không đi, chính là không đi!
Ở Nam Tấn này, thật sự không có bao nhiêu người dám khinh thường trưởng công chúa như thế này!
"Thế tử gia...."
"Đại hoàng tử, thế tử gia nhà chúng ta còn có việc, vẫn mong đại hoàng tử lượng thứ." Phong Tảo ra mặt hoà nhã nói, không dám làm ra vẻ lạnh nhạt giống như Thế tử gia.
Nơi này, rốt cuộc vẫn là địa bàn của người khác.
"Không biết Ly thế tử có việc gì gấp mà phải vội vàng như vậy?"
Ngoài cửa điện Vĩnh An, người còn chưa thấy, thanh âm trầm thấp đã truyền vào.
Sở Khuynh Ca nâng mắt nhìn, chỉ thấy Nam Dương một thân kính trang vừa vặn sải bước tới.
Phía sau, một trong những nghĩa nữ đi cùng nàng ta, lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260015/chuong-427.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.