Từ trước đến nay, chỉ cần là người đàn ông mà Nam Dương nàng ta đã muốn, thì sẽ có cho bằng được.
Suy nghĩ của nàng ta rất đơn thuần, cứ như xông trận đánh giặc.
Nếu không nghe lời thì đánh cho đến khi tâm phục khẩu phục, đến khi nghe lời mới thôi.
Phong Tảo không ngờ trưởng công chúa nói được làm được!
Một chưởng từ lòng bàn tay, uy lực mạnh mẽ, vết thương của thế tử còn chưa bình phục, đêm qua lại bị Cửu công chúa làm giận cho đến mức nôn ra máu, rối loạn chân khí. Chỉ cần bây giờ cử động, chân khí sẽ bị đảo loạn.
Tốc độ tay của Nam Dương quá nhanh, Phong Tảo muốn ngăn lại căn bản là không kịp.
Ánh mắt Phong Ly Dạ tối sầm, lấy tay che mặt.
Sau cú va chạm của hai bên, chân của Nam Dương khẽ động, bất ngờ lùi về sau nửa bước.
Đối với Phong Ly Dạ mà nói, tuy rằng chỉ là nửa bước, nhưng khí trong ngực rối loạn, phun ra một ngụm máu tươi.
Thoáng chốc cả khuôn mặt trắng bệch, tái nhợt như tờ giấy trắng!
Nam Dương khẽ cau mày: “Vết thương của thế tử có vẻ nặng hơn ta tưởng tượng!”
Phong Tảo nhanh chân bước đến đỡ lấy Phong Ly Dạ, giận đến xanh cả mặt.
“Trưởng công chúa, thế tử nhà ta còn chưa bình phục, đừng có mà gây khó dễ!”
Với địa vị của hắn, căn bản là không đủ tư cách nói chuyện với trưởng công chúa.
Nhưng cũng không thể trơ mắt đứng nhìn thế tử nhà mình bị bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-duong-thanh-nu-ba-vuong/2260011/chuong-428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.