Nguyên Huyền Khanh chưa kịp cảm thấy đau đớn đã rơi vào hôn mê, Vĩnh Hòa Điện được một phen náo loạn, người thì trị thương, người thì vác vũ khí đi tìm hung thủ.
[Mộng Cảnh]
Người ta nói thánh thần rất ít khi mơ, mà đã mơ thì nhất định sẽ mang điềm báo. Nguyên Huyền Khanh không biết nữa, không biết liệu đây có phải sự thật hay không. Mộng cảnh này y hoàn toàn ý thức được bản thân đang mơ nhưng lại không có cách nào để khiến bản thân tỉnh lại.
Trong mộng cảnh này chính là cảnh Cựu Nhị Trưởng Lão đang nhìn y với một ánh mắt đầy ý khinh miệt, gã nói.
- Nguyên Huyền Khanh, ngươi nhìn lại bản thân mình xem. Một tên mù dở vô năng lực mà lại mơ tưởng đến Nguyên Chiêu Võ. Ha... Thật ngu xuẩn, ngươi cả đời cũng đừng mơ có được. Hắn là của ta.
Những lời ấy cứ thế vang lên bên tai Nguyên Huyền Khanh tựa như vạn tiễn xuyên tim, đau đớn vô cùng. Có cố gắng bịt lại hai tai, nhưng những câu nói ấy cứ liên tục vang lên ngày một rõ cứ như thể muốn ám lấy y vậy. Giấc mộng ấy rất dài, từ đầu đến cuối chỉ có những câu nói mang đầy miệt thị cùng chế giễu đến từ Cựu Trưởng Lão kia.
[Hoài Văn Cung]
Đến khi tỉnh lại thì đã thấy Chiêu Thanh và Ưu Linh đang ngồi bên giường, bọn họ đều đang rất lo lắng, thấy y tỉnh thì liên tục hỏi han. Nhưng Nguyên Huyền Khanh từ đầu đến cuối đều không lên tiếng đáp lại khiến một lớn một nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-don-phuong/2802923/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.