Tương Vũ nhớ lại lúc mình hai mươi lăm tuổi còn chưa trải đời, ngày ngày cùng sư phụ rong chơi khắp chốn. Nếu ngày đó không xảy ra chuyện, có lẽ sư phụ bây giờ vẫn còn ở đây, và hắn cũng mãi mãi chẳng cần trưởng thành.
Thấy Tương Vũ nhìn ảnh gia đình cậu rồi ngẩn ra, Trịnh Thành Huy tưởng hắn tò mò, bèn vô tư kể lể.
"Hồi đó em còn sung sướng lắm, cha mẹ em cũng là dị năng giả lợi hại, chỉ tiếc là sau trận thú triều mười một năm trước thì tất cả mọi thứ đã thay đổi. Cũng may anh Bắc bộc lộ dị năng từ nhỏ, nếu không chúng em cũng không có ngày hôm nay."
Trận thú triều mười một năm trước đã giết đi tính mạng của rất nhiều người, trong đó có vô số dị năng giả, Tuyệt Sát ngày xưa chết gần hết, Tuyệt Sát hiện tại hầu hết là thành viên mới.
Tương Vũ nhớ đến vì nó mà hắn mới chuyển đến căn nhà ngoại ô thành Thiên Phong, hắn gật đầu:
"Trận chiến đó rất ác liệt."
Tương Vũ nhìn lại, thấy Trịnh Thành Huy lúc này chỉ tầm ba tuổi đang được bố ẵm trên tay, nhìn một nhà bốn người cực kỳ hạnh phúc bèn cảm thán.
"Cậu thật may mắn." Có một anh trai luôn đứng sau hậu thuẫn và che chở không phải lo lắng gì, ánh mắt không chút vẩn đục. Chỉ tiếc là dị năng còn chưa thể kích phát.
"Anh Bắc cũng không dễ dàng, em mong anh sau này chiếu cố anh ấy một chút, dù sao hai người sống với nhau..."
Tương Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cua-trai-cua-tuong-vu/2944198/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.