Trời nổi mây đen mù mịt, từng tia sáng thoắt ẩn thoắt hiện phía sau màn đêm tăm tối. Đường xuống Minh Nguyệt nhai, có một trang viên nho nhỏ. Trước trang viên, một thân ảnh nhỏ bé đang chậm rãi uống trà, gió thổi từng đợt cuồng phong khiến những mảnh vàng va vào nhau, âm thanh leng keng vang lên giữa trời đất, thanh thúy trong trẻo như tiếng chuông gió, vang vọng khắp bốn phương tám hướng.
Trong trang viên tấp nập kẻ hầu người hạ, từng người đều cúi gầm mặt làm việc của mình, mặc cho tiếng gió gào thét và từng đợt sấm chớp giật đùng đùng bên ngoài. Mỗi người đều tự giác mang một khuôn mặt lạnh băng, không nói không cười, lặng lẽ đi đi lại lại như những con rối vô tri.
Xung quanh trang viên, vô số những bóng đen ẩn nấp trong bóng tối, lẩn vào những nhánh cây kẽ lá, hòa mình vào màn đêm sâu thẳm, không một tiếng động, cả hơi thở cũng không nghe thấy, thi thoảng, những ánh mắt kì quặc đó ngẩng mặt lên nhìn bầu trời. Không có bất mãn, không có than oán, cũng không có háo hức mong chờ, trong đôi mắt bọn họ không có một chút cảm xúc nào, chỉ là đơn giản ngước nhìn.
Bỗng nhiên, những tảng mây đen trên trời tụ vào một chỗ, cuộn lại thành hình lốc xoáy, che hơn nửa bầu trời, mặt trăng đã sớm không thấy đâu, cả mặt đất đều bao trùm trong áp lực kinh người, một số động vật chui rúc vào hang, các loài chim chóc đều co người trốn vào trong tổ, không dám lên tiếng, dường như chúng cũng cảm nhận được bầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cau-yeu-cua-xui-xeo-tien-nhan/898013/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.