Những bông tuyết đầu mùa bắt đầu rơi xuống, li ti nhè nhẹ bay lượn như nô đùa trong gió, phủ trắng đất trời, mang theo hơi lạnh phảng phất bao trùm khắp nhân gian.
Lư hương tỏa ra mùi gỗ đàn dịu dàng quấn quít, hơi ấm từ mặt đất tỏa lên, một số bông tuyết bị ngọn gió đưa đẩy đến gần cửa sổ, bị nhiệt độ ấm áp làm cho tan chảy, những giọt nước ngưng đọng ẩm ướt bám víu vào khung cửa, chậm chạm chảy xuống, truyền đến tiếng tí tách rất nhỏ.
Dung Ly bị một thứ gì đó đập đến tỉnh!
Hắn từ từ mở mắt, những mảnh vỡ ký ức cứ như sóng ngầm cuồn cuộn kéo đến ập vào đầu, những mảnh ghép rất nhỏ trộn lẫn vào nhau, mang theo những hình ảnh âm thanh quen thuộc đến không ngờ.
Rất xa lạ nhưng cũng rất chân thực!
Chân thực đến đỗi hắn hoài nghi chính mình hiện tại là mộng hay tỉnh?!
Những mơ hồ mờ mịt trước kia, những cảm xúc kỳ quặc trong vô thức đọng lại trên khóe mắt trầm lắng.
Trong nháy mắt, Dung Ly đã minh bạch tất cả.
Dung Ly hoảng hốt bật người ngồi dậy, đôi con ngươi giờ đây đã hoàn toàn không thể trở về màu đen như trước kia được nữa, nguồn sức mạnh mà nó mang lại khiến cho đôi mắt hắn khó có thể ngay lập tức thích ứng, nên trong chốc lát khó có thể nhận ra toàn bộ những thứ xung quanh mình.
Hắn dáo dác tìm kiếm, tìm kiếm bóng hình một ai đó, giờ đây hắn chỉ muốn nhìn thấy một người thôi, một người thôi là đủ rồi!
Chỉ người đó thôi!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-ky-cau-yeu-cua-xui-xeo-tien-nhan/898014/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.