Bách Lý Nguyệt Ca đứng sững người lại khi hai bóng hình dần hiển hiện rõ ràng trước mắt hắn. Hắn biết gương
Vọng Kiếp có thể làm gì, hắn biết tại sao Oanh Thời lại mang vẻ mặt đau thương đến vậy. Dường như lúc này, trong mắt hắn Phụng Chiêu không tồn tại, chỉ độc có Oanh Thời, chỉ mình nàng tồn tại trong con ngươi đen láy lấp lánh ánh sao của hắn.
Trước mắt Oanh Thời đã không còn là Nguyệt Thành hay Tử Nguyệt còn non trẻ nữa mà thực sự là Minh Để thần tôn Bách Lý Nguyệt Ca, một Nguyệt hoàn thiện nhất, cất chứa mọi cung bậc cảm xúc, cất chứa mọi kí ức của đôi bên. Và cũng cất chứa cảm xúc mãnh liệt nhất dành cho nàng... Một nam nhân đã vì nàng mà sẵn sàng chờ đợi.
Nhẫn nại với nàng, dịu dàng với nàng, bao dung nàng vô đối.
Hắn đứng chôn thây như không dám tin vào mắt mình. Nàng đang đứng đó, Oanh Thời đang ở đó, hiển hiện ngay trước mắt hắn. Là một Oanh Thời chỉ yêu mình hắn, là một Oanh Thời hắn luôn nhớ nhung... Suốt cả vạn năm qua. Là người hắn yêu da diết, đến mức tình nguyện trao đi cả thần thức của mình.
Oanh Thời phụng phịu rồi phi mình chạy bổ về phía hắn. Nàng ôm hắn thật chặt, áp tai mình vào lồng ngực đang phập phồng đập ấy.
"Đồ ngốc."- Nàng trách.
"Nha đầu..."
Hắn nhẹ nhàng đáp lấy cái ôm mãnh liệt từ nàng. Động tác dịu dàng như sợ nàng sẽ lại tan biến trong lòng hắn.
Bọn họ thực sự đã được gặp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-hoa-thien-duyen/3645926/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.