Hôm sau, Oanh Thời lớn gan đến Cẩm vệ quân. Nàng xin việc.
Đây là lần đầu tiên sau cả chục lần ứng cử thất bại, nàng được cân nhắc đi vào trong phủ. Thị vệ canh cửa không hề đuổi nàng đi, chứng tỏ họ không phân biệt nam nữ. Làm ăn có bài bản làm người ta thấy yên tâm hẳn.
Tiếp đón nàng là một nam nhân tuổi xế, ông ta đánh giá nàng một lượt, nói thẳng toẹt:
“Ngươi không đủ điều kiện.”
Oanh Thời bất bình:
“Tại sao?”
Ít ra cũng phải đuổi nàng có căn cứ đi chứ. Lão già lười biếng. Lão ta giải thích:
“Nhỏ con như thế sao làm được việc?”
Ông ta phẩy phẩy cánh tay đuổi nàng:
“Ngươi đi đi.”
“Ta không xin làm tay chân, ta có thể quản lý hành chính rất tốt.”
Ông ta bất ngờ, nhướng mày:
“Qua trường lớp chưa?”
Ông ta nói một cách thật châm biếm. Nữ nhân không phải mấy ai cũng được đi học tử tế, đa số thuộc tầng lớp quý tộc vương công quan lại mới được học chữ. Oanh Thời nhìn lướt qua cũng biết là xuất thân thấp hèn. Ông ta mỉa móc xuất thân nàng.
Oanh Thời bất lực nàng nhìn lão bằng nửa con mắt. Rõ ràng lão ta đang bới móc, cố tình không muốn để nàng thử việc. Đành rằng là vì nàng đang tự ứng tuyển nên không tính toán với lão, nàng chỉ vào chiếc bàn tính gẩy:
“Ta không biết lão có chuẩn mực gì về học thức. Nhưng ta biết chữ, cũng có thế dùng nó thông thạo.”
Lão ta xem chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-hoa-thien-duyen/3644658/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.