Đến một bóng khuất phía sau, nam tử áo đen nói khẽ vào bầu không trung, không biết là nói với ai. Chất giọng trầm, lạnh đến thấu xương lẩn vẩn trong triều không: “Điều tra nàng ta.”
Hắn sai người điều tra thân thế, lai lịch Oanh Thời. Kẻ ngốc thì không được việc, nhưng lanh lợi quá lại dễ khiến người ta nảy sinh cảnh giác. Nhất là trong thời buổi rối ren như bây giờ.
Tân Đế mới lên ngôi chưa lâu, triều đình chưa đến mức thác loạn nhưng cũng không phải tứ bề yên ấm. Hắn là người dưới trướng Hoàng Đế, đứng mũi chịu sào cũng là hắn. Vì vậy người quá lanh lợi, chưa chắc đã có thể an tâm ủy thác.
Sau ngày chạm mặt mấy hôm, Lâm Tử Nguyệt- chỉ huy Cẩm Y vệ mới triệu nàng vào chính điện gặp hắn. Như thể sợ nàng lại mò vào thư phòng của hắn, Lâm Tử Nguyệt còn sai cả người đi hộ tống nàng.
Nàng liếc mắt sang người bên cạnh: “Ngài là?”
“Tại hạ Lam Lễ.”- Hắn đáp cứng ngắc. Đi cùng nàng mà cách nàng xa cả sải tay, cảnh giác ra mặt. Trông như đang áp giải phạm nhân.
Nữ nhi chân yếu tay mềm như nàng thì ăn thịt được hắn chắc! Nhát gái!
Cả hai cứ yên lặng đi đến chính điện, Oanh Thời mơ màng cảm nhận được dường như tên Lam Lễ này không ưa nàng cho lắm. Nàng vỗ hai tay vào mặt cho tỉnh táo, nhanh chóng lấy lại được khí thế của mình. Lam Lễ khẽ liếc hành động kì lạ của nàng rồi hắng giọng một tiếng, nói:
“Cô nương, tới rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kien-hoa-thien-duyen/3644659/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.