Phủ Trấn Trưởng. Trong một căn phòng sang trọng, hương trầm thoang thoảng lan tỏa, Lưu Đức đang ngồi vắt chân trên ghế gỗ, tay cầm ly trà nóng hổi khẽ nhấp từng ngụm nhỏ, ánh mắt hờ hững nhìn qua khung cửa sổ mở rộng ngắm nhìn bầu trời đêm lấp lánh đầy sao.
Phía sau hắn, một nam tử đang quỳ mọp dưới đất, khuôn mặt tái nhợt như tờ giấy, không dám ngẩng đầu lên dù chỉ một chút.
Hắn chậm rãi quay đầu lại, khóe môi khẽ nhếch thành một nụ cười nhạt đầy thâm ý, nhẹ nhàng đặt ly trà xuống bàn, cất giọng trầm thấp: “Ngươi đứng lên đi. Chuyện lúc trước ta không truy cứu nữa. Lúc ấy cũng là do hai tên sư đệ ta sơ suất để lộ hành tung, dẫn đến kế hoạch thất bại. Không trách ngươi được.”
Người đang quỳ dưới đất không ai khác chính là Vân Phi. Đã năm ngày trôi qua kể từ khi hắn được đưa về từ An gia, vết thương trên ngực do Trần Tình gây ra đến giờ vẫn chưa khỏi hẳn, dù đã dùng qua không ít đan dược chữa thương quý giá của Vân gia. Điều này khiến hắn bỏ lỡ hoàn toàn đợt tuyển chọn đệ tử Vân Ẩn Cốc lần này, lòng đầy tiếc nuối và oán hận.
Hắn vẫn không dám đứng lên ngay, chỉ cúi thấp đầu hơn nữa, giọng run run mở miệng: “Đa tạ công tử không trách phạt. Tiểu nhân đây có chút lễ mọn xin gửi đến công tử, xem như tạ tội cho sự bất tài của mình.”
Nói rồi, hắn mới chậm rãi đứng dậy, lấy ra một hộp gỗ được chạm khắc tinh xảo đã chuẩn bị từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-tram-thuong-khung/5057063/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.