Hai ngày trôi qua, mọi thứ đều yên ổn. Trần Tình ngồi trên một chiếc giường lớn trong khoang thuyền tu luyện. Linh thuyền đang chậm rãi di chuyển trên Mộng Linh Giang uốn lượn, đây là con sông lớn trải dài quanh Vân Mộng Sơn Mạch. Hai bên bờ là vách đá dựng đứng đại thụ um tùm bao bọc.
Đột nhiên, trong đầu hắn vang lên giọng nói của Phượng Tâm Vân:
"Có biến!"
Ngay lập tức, linh thuyền chấn động mạnh. Các đệ tử của Vân Ẩn Cốc đều lao nhanh ra khoang thuyền.
"Linh thú tập kích! Mau mau mở linh trận phòng hộ!" Chu Vinh lập tức hét to.
Vài đệ tử chạy đến các vị trí điều khiển linh trận. Một màn sáng vàng với đầy đường văn trôi nổi lập tức bao phủ cả con thuyền.
Lưu Đức cùng Tuyết Khuynh Thành cũng bước ra boong thuyền, gương mặt đầy vẻ ngưng trọng.
“Kỳ lạ, Khu vực này làm sao lại có Tử Vụ Ngạc.” Tuyết Khuynh Thành khẽ chau mày. Nhìn chằm chằm con linh thú to lớn kia.
Mọi người lúc này cũng đã chạy ra khỏi khoang thuyền. Nhìn thấy một màn trước mắt không khỏi sợ hãi. Trần Tình nhìn thấy cũng hải hùng khiếp vía, trong đời hắn lần đầu tiên nhìn thấy có quái thú to lớn như vậy.
Phía dưới con sông lớn lúc này, một con cự ngạc màu tím to lớn đang trôi nổi, phần lưng nhô lên khỏi mặt nước như một hòn đảo nhỏ. Miệng há to đầy răng nanh sắc nhọn. Cái đuôi đang uốn éo từng đợt quất vào thân thuyền, khiến linh thuyền chao đảo không thôi.
Lưu Đức nhìn thấy con cự ngạc này, vẻ bình tĩnh thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-kiem-tram-thuong-khung/5059048/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.