🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Sau đó một nhà Quý Lâm ở lại Quý gia. Trình Thu Bạch minh tưởng xong liền trở về hình dạng con người chào hỏi một nhà Quý gia.

Thời gian ở Quý gia Quý Lâm liền được liệt vào danh sách nhỏ nhất trong nhà là bé con được cả nhà cưng chiều.

Quý Lâm thấy dạo này hai cha luôn bận rộn cùng bác cả và Có tiền bối làm gì đó. Mỗi lần anh hỏi cha nhỏ đều chỉ cười cười nói anh không cần lo. Bị chân chính coi như trẻ con Quý Lâm rất không vui.

Cố Tranh thấy vậy bèn kêu Quý Tinh Dương dẫn anh đi thăm quan Lăng Quan. Quý Lâm tất nhiên biết ý của họ dù không vui nhưng vẫn đi theo Quý Tinh Dương.

Tập đoàn Thiên Phù hiện tại do Quý Hoàng là chủ tịch còn Quý Tinh Dương là tổng giám đốc của tập đoàn. Công việc bận rộn không kém.

Trong văn phòng tổng giám đốc. Quý Tinh Dương đang xem tài liệu cùng văn kiện của mình một lát nữa y còn có cuộc họp cổ đông của tập đoàn.

Quý Lâm bị đánh đồng thành bạn nhỏ bị quây vùng ngồi một chỗ trong văn phòng chơi với Quý Thanh Miên và

Trình Thu Bạch. Một người hai cún ngồi chơi với nhau đâu đó gần tiếng rồi.

- Anh họ, có thể ra ngoài được không?

Quý Lâm chán nản lên tiếng xin xỏ Quý Tinh Dương. Y vẫn chăm chú xem tài liệu dường như không phản ứng.



Quý Lâm cũng nghĩ thế nhưng sau lại nghe thấy cái giọng nói lạnh tanh không nổi độ ấm quen thuộc.

- Chán sao?

Ba đôi mắt nhìn về phía Quý Tinh Dương. Ánh mắt thể hiện rất rõ ràng. Quý Thanh Miên là nạn nhân chịu đựng sự nhạt nhẽo của Quý Tinh Dương nhiều nhất giờ đây có thêm đồng minh nó liền mạnh mẽ phán ánh.

Quý Tinh Dương cảm nhận sự kháng nghị mạnh mẽ của ba đứa liên tạm thời buông tài liệu xuống. Đem kính tháo xuống để sang một bên.

- Thư ký Kỳ, vào đầy.

Kỳ Nga đẩy cửa bước vào. Ấn tượng của Quý Lâm với người này chính là một phiên bản khác của Đới Thành. Có điều Kỳ Nga vẻ ngoài thanh tú dáng người nhỏ nhắn chiều cao cũng không phóng đại như Đới Thành. Nhìn cậu ta đi chung với tên cao lớn như Quý Tinh Dương liền thành người tí hon luôn.

Cậu xem dẫn mấy đứa đi đâu chơi đi. Trước giờ cơm trưa trở lạiVâng, giám đốc.Quý Lâm không nán lại nữa. Ngay lập tức đứng dậy đi theo ra ngoài. Ngồi đó gần tiếng đồng hồ đã là giới hạn của anh rồi. Kỳ Nga dẫn Quý Lâm xuống sảnh dưới tập đoàn.

- Nhị thiếu gia muốn đi đâu?

Quý Lâm không suy nghĩ nhiều nói rằng Kỳ Nga biết chỗ nào vui thì dẫn anh đi. Lăng Quan này Quý Lâm không quen thuộc có muốn cũng không biết đi đâu.

Sau đó Kỳ Nga vậy mà dẫn anh tới khu chợ đồ cổ. Bên ngoài là vậy nhưng thực chất người bày bán ở đây đều là đạo sĩ lang bạt hàng hóa cũng đều là những thứ không tầm thường.

- Nhị thiếu gia hài lòng chứ? Tôi nghĩ anh sẽ thích chỗ này.



Kỳ Nga đi bên cạnh anh giúp Quý Lâm ôm Quý Thanh Miên. Vừa nói vừa cười nhẹ. Đây là lần đầu Quý Lâm thấy dáng vẻ khác của cậu ta. Đó giờ Kỳ Nga đi bên cạnh Quý Tinh Dương đều là dáng vẻ nghiêm chỉnh cầu toàn không chút khuyết điểm.

Sao cậu lại nghĩ tôi sẽ thích nơi này?Tôi đi theo giám đốc Quý lâu rồi có biết một số chuyện người khác không biết là điều bình thường. Huống hồ tôi cũng không phải con người.Quý Lâm ngạc nhiên. Lúc gặp nhau anh đã quan sát rất kỹ. Xung quanh Kỳ Nga không có giao động linh lực thậm chí yêu khí cũng không có. Hoàn toàn giống một người bình thường.

Kỳ Nga nhìn vẻ ngạc nhiên trên mặt anh từ tốn giải thích.

Đây là bản mệnh thiên phú của tôi "Vô" có thể che giấu bất kì thứ gì tôi muốn.Nghịch thiên như vậy? Nói vậy cậu là yêu quái sao?Phải, là một con thiên Nga đen.Chợ đồ cổ Kỳ Nga đưa anh đến là lớp vỏ ngoài để che mắt người thường. Hai người đi sâu vào trong được hơn ba trăm mét những gian hàng bắt đầu ít dần. Những món đồ được bày bán cũng bắt đầu khác lạ. Đủ loại đạo sĩ trường bào kì dị ngồi đó chờ đợi khách hàng hoặc người hữu duyên.

Chỗ này là chợ Huyền Nghi. Có thể đáp ứng mọi yêu cầu của cậu về vấn đề huyền học.Mọi yêu cầu?Quý Lâm ngạc nhiên không ngờ Lăng Quan còn có nơi như vậy. Thế rồi khi đi tới trước một gian hàng bày biện tùy tiện trên đất. Quý Lâm liền bị một thu hút bởi món đồ được bày trong góc sạp.

Đó là một sợi dây chuyền bình thường nhưng trên đó lại treo một chiếc vẩy rồng mà đen tuyền ánh tím.

Từ sau khi thức tỉnh Quý Lâm đã trở nên nhạy cảm hơn với yêu khí đặc biệt khí tức của long loại.

Nhìn vẩy rồng đen tuyền kia Quý Lâm cảm thấy bản thân giống như bị mê hoặc mà tiến lại phía gian hàng.

Gà chủ sạp thấy có người tới bèn đưa đôi mắt già nua vấn đục của mình lên nhìn. Gà mặc một bộ đạo bào màu xám xanh cũ nát một cây phất trần cũ đã sơ xác. Giọng gã trầm đục khàn đặc.

- Chàng trai trẻ, cậu muốn mua gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.