Tình thân là mang dư vị gì? Là ngọt ngào? Là đắng chát? Hay là hạnh phúc? Thụ không biết, bởi thụ chưa từng được trải qua. Mẹ mất từ sớm, cha tiến thêm bước nữa, rước về nhà mmột người mẹ" mới cho thụ. Thụ không cần! Cuộc sống của thụ thật là đáng thương. Công là quân nhân. Và công yêu thụ, một cái khái niệm rất dễ dàng để nói ra. Nhưng để chứng minh lại là dùng thời gian thử thách cả một đời. Công muốn trở thành chỗ dựa vững chắc cho thụ, là đôi cánh lớn bảo hộ thụ ở trong lòng của mình.
Công yêu thụ, yêu đến si mê, yêu hơn cả mạng sống. Tình yêu này, còn rộng hơn cả đại dương, bao la hơn bầu trời, không còn từ ngữ nào để so sánh. Thụ cũng rất yêu công. Nhờ công mà thụ vui vẻ, hạnh phúc. Nhờ có công mà trái tim thụ trở nên ấm áp vạn phần. Công chính là cuộc đời của thụ, là bầu trời, là hoài bão, là khát vọng lớn lao. Thua thì đã sao? Thụ tình nguyện làm kẻ thua cuộc. Mỗi ngày, công làm cho thụ rất nhiều, vậy thì mỗi đêm, hãy để thụ bù đắp cho công. Cứ như vậy, hẳn là rất công bằng, rất thú vị. Hỉ nộ ái ố, đó là cảm xúc thường tình của con người, chẳng có gì gọi là đáng xấu hổ.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.