*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Quân đêm qua khi nghe Đỗ Biệt Ly nói vậy liền nghĩ đối phương có phải đang nói giỡn hay không, nhưng hắn vẫn không do dự, nhanh như chớp (điện quang thạch hỏa) mà trả lời: “Nếu anh phiền, chuyện đấy đương nhiên là tốt rồi.” Không chỉ tốt, mà là “Cầu còn không được”
Ly: Điện quang thạch hỏa(电光石火)/Điện quang hỏa thạch(电光火石): ánh chớp; tia đá lửa | vốn là lời nói của Phật để chỉ sự vật lướt qua trong chớp mắt, sát na; vụt lướt qua | hành động cấp tốc | bỗng nhiên phát động (theo https://bachngocsach.com/forum/threads/286/)
Đỗ Biệt Ly không nghĩ Cố Quân sẽ “Không khách khí” như vậy, chút khách sáo cũng không có; thời gian đồng ý thực sự quá nhanh, bây giờ có hối hận cũng vô dụng. Cậu cũng chẳng hiểu sao mình chỉ ăn chút cơm của người ta thì đầu lại bắt đầu ngơ ra, nhưng dù sao cậu cũng không phải là người quá sa vào thứ cảm xúc ảo não này kia, mà nghĩ lại: tuy rằng tiếp xúc không lâu, nhưng Cố Quân cũng coi như đáng tin cậy, phẩm tính cũng không xấu, sau này, trong nhà có thêm một người nấu cơm cũng tốt, bớt đi không ít tâm sức của mình. Mà chung quy lại, bút sinh ý này cũng không tệ.
Cố Quân đồng ý nấu cơm để bù tiền thuê nhà, sáng sớm hôm sau liền ra khỏi nhà mua đồ ăn. Chờ đến khi Đỗ Biệt Ly vẫn còn mang đôi mắt đầy sương mù đẩy cửa phòng ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-gan-la-thua/3162834/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.