*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Quân đêm qua khi nghe Đỗ Biệt Ly nói vậy liền nghĩ đối phương có phải đang nói giỡn hay không, nhưng hắn vẫn không do dự, nhanh như chớp (điện quang thạch hỏa) mà trả lời: “Nếu anh phiền, chuyện đấy đương nhiên là tốt rồi.” Không chỉ tốt, mà là “Cầu còn không được”
Ly: Điện quang thạch hỏa(电光石火)/Điện quang hỏa thạch(电光火石): ánh chớp; tia đá lửa | vốn là lời nói của Phật để chỉ sự vật lướt qua trong chớp mắt, sát na; vụt lướt qua | hành động cấp tốc | bỗng nhiên phát động (theo https://bachngocsach.com/forum/threads/286/)
Đỗ Biệt Ly không nghĩ Cố Quân sẽ “Không khách khí” như vậy, chút khách sáo cũng không có; thời gian đồng ý thực sự quá nhanh, bây giờ có hối hận cũng vô dụng. Cậu cũng chẳng hiểu sao mình chỉ ăn chút cơm của người ta thì đầu lại bắt đầu ngơ ra, nhưng dù sao cậu cũng không phải là người quá sa vào thứ cảm xúc ảo não này kia, mà nghĩ lại: tuy rằng tiếp xúc không lâu, nhưng Cố Quân cũng coi như đáng tin cậy, phẩm tính cũng không xấu, sau này, trong nhà có thêm một người nấu cơm cũng tốt, bớt đi không ít tâm sức của mình. Mà chung quy lại, bút sinh ý này cũng không tệ.
Cố Quân đồng ý nấu cơm để bù tiền thuê nhà, sáng sớm hôm sau liền ra khỏi nhà mua đồ ăn. Chờ đến khi Đỗ Biệt Ly vẫn còn mang đôi mắt đầy sương mù đẩy cửa phòng ra, đã ngửi được mùi thức ăn được đun nóng mà tỏa ra mùi thơm tràn ngập trong phòng, lúc này mới nhớ ra mình vừa “Mướn” một gã “Đầu bếp”.
Cố Quân ra ngoài quá sớm, cửa hàng gần đó đều không mở cửa, nhớ ra nhà Đỗ Biệt Ly thiếu tạp dề bao tay các loại, đành phải tùy tiện mua một bộ ở xe bán hàng rong bên chợ gần đó. Bây giờ hắn đang mặc tạp dề ô vuông hồng phấn loang loáng ánh huỳnh quang bưng thức ăn đặt lên bàn, dư quang thấy Đỗ Biệt Ly trong phòng, nhất thời có chút co quắp.
Đỗ Biệt Ly nhìn con thỏ trắng cực kỳ xấu trên ngực Cố Quân kia, cảm thấy thực buồn cười nhưng lại không thể không thừa nhận, người có bộ dạng đẹp mặc mấy loại quần áo xấu như vậy cũng không xấu đi. Dù hai người đã có quan hệ hợp tác, nhưng rốt cuộc cũng không quá thân quen, vì thế cậu chỉ mỉm cười, cũng không bình luận gì về thẩm mỹ của Cố Quân.
Bữa sáng hôm nay là trứng chiên và xúc xích hun khói, còn có một bát cháo yến mạch. Tuy Đỗ Biệt Ly cũng không có khẩu vị thiên lệch gì đó, nhưng cậu cũng không thể không thừa nhận, mắt chọn thức ăn của Cố Quân thực không tồi. Lúc biết được mấy thứ này là lúc sáng đối phương mua ở chợ cậu còn thực kinh ngạc, cậu ở nơi này đã vài năm, vậy mà lại không biết ở đây có bán loại thức ăn như vậy, bất quá nghĩ lại: mình ngay cả chợ đi đường nào cũng không rõ, không biết chuyện này cũng là điều dễ hiểu.
Lực hành động của Cố Quân rất mạnh, lúc Đỗ Biệt Ly còn chưa tan tầm, đã đem toàn bộ hành lý của mình chuyển về. Cho nên khi Đỗ Biệt Ly nhận được điện thoại thông tri của đối phương, thực kinh ngạc đến nhịn không được cảm thán: quả thực giống như sớm chuẩn bị từ trước a.
Cậu không biết rằng, hai tháng kia, đối phương mỗi ngày đều chuẩn bị thực cẩn thận.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]