Đỗ Biệt Ly lăn lộn ở thành phố Y cũng đã 6 năm, cũng đã bước lên đến hàng ngũ giai cấp tư sản có xe có nhà, thật sự cũng rất có bản lĩnh. Cho nên dù sau khi đi khỏi thị trấn nhỏ kia cậu rất ít khi liên hệ lại, nhưng chuyện cậu làm cũng đủ để làm tấm gương “nhân sĩ thành công” cho mấy người rảnh rỗi không có chuyện gì làm, chuyện bát quái ở thị trấn nhỏ truyền từ miệng người này sang miệng người kia, mà chuyện này được thêm mắm dặm muối mà truyền vào lỗ tai Cố Quân còn trong quân đội đang vô cùng mong mỏi tin tức của Đỗ Biệt Ly.
Cố Quân vẫn suy nghĩ đến thiên hồi bách chuyển, vừa lo lắng rồi lại có chút chờ mong. Hắn lo Đỗ Biệt Ly chướng mắt hắn, mà chờ mong nói không chừng Đỗ Biệt Ly sẽ nhìn hắn bằng ánh mắt khác. Nhưng mà thứ công phu mồm miệng mà hắn tu luyện nhiều năm kia, gặp được người tâm tâm niệm niệm, toàn bộ đều bị phế hết, nhất thời liền ngơ ra y như một thằng ngốc. Nếu không phải do Đỗ Biệt Ly hỏi sao hắn đến đây, hắn thậm chí còn khẩn trương mà chẳng biết nói cái gì.
“Em định đến thành phố Y gây dựng sự nghiệp, Thế nhưng lại gặp anh ở chỗ này......” Nói xong hắn ảo não nhíu mày, thầm nghĩ tại sao mình lại nói như vậy, vạn nhất cậu ấy cho là hắn đến cọ ăn cọ uống thì phải làm sao bây giờ.
Đỗ Biệt Ly thuận miệng lên tiếng, cũng không để ý đến ngữ khí của đối phương, bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-gan-la-thua/3162825/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.