Trở về biệt thự Trúc gia dù sao cô mất tích vài ngày như vậy chắc chắn mẹ và anh Dương Đằng lo lắng nhiều lắm đây.
Chần chừ đứng ở ngoài cổng chưa muốn đi vào, bởi vì bây giờ Vân Phong không còn là trẻ thơ nữa cho nên không thể đường hoàng cùng cô sống ởTrúc gia được, lưu luyến khiến cô chẳng muốn rời đi chút nào cả.
- Đứng đó ngẩn ngơ cái gì nữa mau đi vào đi.
- Có đi bây giờ đây, chỉ là sau này anh sống ở đâu?
- Cả cái nhân gian này không lẽ không có chỗ trú chân cho tôi sao? Yên tâm đi tôi sẽ đến thăm em thường xuyên.
- À, nếu không biết đi chỗ nào anh có thể trở lại căn phòng đó ở tạm.
- Ngốc, mau vào đi.
Dù rất là không muốn nhưng cô vẫn phải miễn cưỡng trở vào, kể từ bâygiờ đã không còn Bảo Bối luôn bên cô nữa giờ chỉ còn Vân Phong người làm cô rung động mà thôi.
Nhìn cô đi vào khi anh định rời khỏi thì không biết bên cạnh đã xuất hiện tên Qủy Huyết đó từ lúc nào nữa.
- Nhìn 2 người chia li thật mùi mẫm nha.
- Ngươi ghen tỵ sao?
- Tại sao ta phải ghen tỵ chứ? Người còn chưa đến tay ngươi mà, ngươi nhìn xem.
Dứt lời hắn đưa 1 con búp bê trên người nó còn dính rất nhiều máu lên cho anh xem. Nhưng chắc hẳn tên nhóc ma vương này sẽ không biết nguy cơ trong đó đâu?
Nhìn thật kĩ con búp bê này anh chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-yeu-nghiet-ma-vuong/2179974/quyen-1-chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.