Búp bê này nhìn thật sự rất đẹp nhưng chỉ là ngay từ nhỏ cô đã khôngthích chơi búp bê rồi. Loại thứ đồ chơi giống người vô tri vô giác thếnày ôm cũng không ấm ấp mềm mại như những thú bông khác, mà để tượngtrưng thì Liên Thảo hay bị ảo tưởng nửa đêm nó giết cô bởi vì đã từngxem 1 bộ phim kinh dị có những con búp bê ma từ đó cô bị ảnh hưởng.
Ngay lúc đang băn khoăn không biết nên giữ hay nên bỏ thì cô nhìnthấy 2 đứa trẻ đang lấp ló ngoài cửa, ánh mắt của chúng đều đặt hết nênngười búp bê. Vẫy chúng lại gần cô tươi tỉnh hỏi:
- Hai đứa thích búp bê này sao?
Cả hai đứng trước mặt cô sợ sệt gật gật đầu.
- Đây,(đưa búp bê ra) 2 đứa thích thì cầm về chơi đi.
- Cảm ơn cô chủ (nhanh chóng đưa tay ra ôm lấy)
Nhìn lũ trẻ chạy khuất đi cô thoải mái dựa đầu sau thành ghế, không muốn giữ lại không lỡ bỏ vào sọt rác, cho đi là tốt nhất.
Ngoài cửa sổ có 1 con bướm đêm đậu trên cành mai, phất cánh nó bay caorời đi. Chỉ còn vài người nữa thôi là đã đủ con số 49, chủ nhân của nósẽ xuất hiện.
Màn đêm buông xuống. Sau khi ăn tối cùng anh trai và mẹ thì cô xinphép lên phòng trước. Nhìn căn phòng hiu quặnh chỉ đơn độc mình cô, bấtgiác cô lại mong muốn được sống như những ngày đó có Vân Phong bên cạnhthật là vui. Buồn bã cô ủ rũ đi vào phòng tắm rửa, vì chỉ có 1 mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-yeu-nghiet-ma-vuong/2179973/quyen-1-chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.