- Được không? (nhếch miệng cười mờ ám)
Tròn mắt ngạc nhiên nhìn anh cho đến khi tiêu hoá xong câu nói mờ ámđó thì cô vội vàng lui về sau tách xa anh càng xa càng tốt. Nói thế nàođi nữa Bảo Bối giờ đã là nam nhân trưởng thành rồi nhu cầu sinh lí chắcchắn sẽ có, biết làm sao được anh có đang khơi dậy ham muốn đó mà ăn côluôn không? Nam nhân trưởng thành không nên trêu chọc.
- Sao lại lùi xa như vậy chứ? Chẳng phải cô luôn rất thích gần tôi đó sao?
- Lúc..lúc đó không tính.
- Tại sao lại không tính? (tiến lại gần cô)
- Khi đó anh là đứa trẻ còn bây giờ lớn rồi (tiếp tục lùi nữa cho đến khi sát mép giường) Đừng tiến nữa lùi đến hết giường rồi.
- Dù là lúc trước hay bây giờ thì tôi vẫn là tôi không hề thay đổi.Tôi đã từng hỏi cô: sau này tôi có thế nào đi nữa thì cô còn muốn bêncạnh tôi nữa không? Lúc đó cô trả lời là muốn. Vậy bây giờ thì sao? (đưa tay lên chạm nhẹ khuôn mặt cô)
Nhìn vào ánh mắt dịu dàng của anh, cô tự lòng hỏi mình:” liệu tìnhcảm bây giờ có còn như trước?” chắc chắn là không, cô có thể nhìn ratình cảm của mình đang thay đổi. Nó không còn đơn thuần chỉ là tínhchiếm hữu, yêu thương nữa mà thay vào đó là những cảm xúc vô cùng lạlẫm. Cô không rõ thứ cảm xúc đang hình thành đó là loại cảm xúc gì nhưng cô chắc chắn 1 điều là cô vẫn muốn bên anh.
- Trước kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-yeu-nghiet-ma-vuong/2179975/quyen-1-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.