Trong viện Sở Từ, tiếng tỳ bà vang lên thánh thót.
Hạ Sơ Tất nằm dựa người trên ghế, vừa nghe vừa lắc lư cái đầu
Mai Tử và Tinh Lam ngồi đan móc ở kế bên, trong tay là y phục của con nít
Nhị Bảo công công đứng bên cạnh hầu hạ trà nước, nghe chẳng hiểu gì
Còn Giáp Nhất vẫn tiếp tục làm phông nền, mặt không cảm xúc từ đầu đến cuối.
Thời gian nửa canh giờ đã trôi qua như thế
Không ngờ khúc nhạc này tuy không thúc đẩy sinh trưởng tế bào âm nhạc của Tiểu Thập Cửu và cơn buồn ngủ của Hạ Sơ Thất, nhưng lại thu hút Hạ Thường đến sau khi tảo triệu hồi phủ
Nghe thấy người thông truyền, Giáp Nhất nhìn Hạ Sơ Thất
“Ngươi lánh mặt đi.” Hạ Sơ Thất biết hắn ta đang nói gì
Đến giờ Hạ Thường vẫn không biết chuyện nàng có thai
Nhưng nếu nàng lánh mặt sẽ khiến hắn ta nghi ngờ
Nàng suy nghĩ rồi ra hiệu bằng mắt, kêu Tinh Lam và Mai Tử cất y phục và giày của Tiểu Thập Cửu, sau đó lại dặn dò thêm
“Lấy tấm chăn mỏng đến đây.” Nàng vừa phủ chăn lên bụng thì Hạ Thường vào tới
Thấy trời nóng như thế mà nàng vẫn đắp chăn, hắn ta thấy hơi kinh ngạc
Hạ Sơ Thất không giải thích, cũng không đứng dậy, chỉ gật đầu tượng trưng rồi cười hỏi
“Sao Đại ca lại có thời gian rảnh qua đây vậy?” Hạ Thường lúng túng, nhìn lướt qua khuôn mặt xinh đẹp của Cố A Kiều rồi phát tà áo, ngồi xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482392/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.