“Ừ.” Hắn trả lời một cách kỳ lạ
“t có nghĩa là gì?” Con tim Hạ Sơ Thất tăng tốc.
Triệu Tôn nhìn nàng, không trả lời ngay
Hắn chỉ thở dài, cởi áo khoác trên người, đỡ nàng nằm xuống gối, rồi cởi áo ngoài cho nàng, đến khi trên người nàng chỉ còn một lớp áo trong, hắn mới kéo chăn, hai người cùng vùi mình vào ổ chăn ấm áp.
Xa cách vài tháng mới lại được ngủ chung với hắn, con tim Hạ Sơ Thất đập điên cuồng, miệng lưỡi khô khốc, cảm thấy từng vùng da tiếp xúc với hắn đều không còn thuộc về nàng nữa, linh hồn hoàn toàn bị sự yêu thương của hắn vứt ra ngoài phạm vi tư duy, chỉ có thể để mặc cho hắn trêu đùa hệt như một con rối.
“Triệu Thập Cửu, chàng..
muốn làm gì? Chàng vẫn còn chưa trả lời thiếp.”
Hơi thở mông của Triệu Tôn kề sát bên môi nàng, mang theo một nụ cười khẽ khó có thể phát hiện.
“Ừ có nghĩa là, Ô Nhân đúng là một cô nương tốt.” Con tim Hạ Sơ Thất đập thình thịch
“Nàng ta tốt như thế, chàng còn đến tìm thiếp làm gì?” “Ha! Hủ giấm nhỏ của gia.” Hắn ôm chặt nàng vào lòng, không cho phép nàng giãy giụa, khuôn mặt lành lạnh dán sát vào mặt nàng, “Đồ ngốc, gia còn có thể động lòng vì cô nương nào nữa đây? Sông Nhược ba ngàn dặm, chỉ nguyện uống một dòng
Chuyện gia hứa với nàng trước đây, gia sẽ không bao giờ quên
A Thất, cả đời này, hời cho nàng rồi.”
Một lời yêu đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482386/chuong-601.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.