Triệu Tôn xoay đầu lại, ánh mắt sắc bén, dường như muốn nhìn xuyên thấu đôi mắt của hắn ta.
“Làm một cuộc giao dịch với ngươi.” Không có lời thoại dư thừa, câu đầu tiên đã đi thẳng vào chủ đề, Triệu Giai không thấy bất ngờ gì lắm, hắn ta mím môi, nhìn khuôn mặt cao ngạo của Triệu Tôn và cả sự lạnh lùng không muốn tiếp cận bất kỳ ai kia, thoáng suy nghĩ rồi cười nhạo
“Thập Cửu để tự tin rằng ta chịu để đệ uy hiếp?” Triệu Tôn lạnh lùng nhìn hắn ta, “Thể Lục ca tự tin rằng có thể thoát khỏi mắt của Triệu Miên Trạch?”
Triệu Giai nhướng mày, giọng nói thoáng lạnh lẽo
“Ngươi muốn ta quy phục ngươi?” “Ta không cần ngươi quy phục.” Triệu Tôn nheo mắt đánh giá hắn ta, nở nụ cười hàm chứa sự mỉa mai, “Người như Lục gia đây, bổn vương cũng không dám cần.”
Triệu Giai im lặng không trả lời
Hai người nhìn nhau, tia lửa ngầm trong mắt va vào nhau
Triệu Tôn bình thản, nhưng trong lòng Triệu Giai lại dấy lên một nỗi lạnh lẽo.
Hồng Thái Để là một người vô cùng xem trọng tu dưỡng phẩm đức của con cháu, thế nên con cháu của hoàng thất Đại Yến, từ bé đã phải học kinh sử sách luận, thi từ ca phú, quyền cước võ công, bắn cung cưỡi ngựa, đủ hết mọi bề
Tuy vàng thau lẫn lộn nhưng cũng không có ít người trác tuyệt
Cứ nói về Lục vương Triệu Giai, là con thứ, mẫu thân cũng không được thánh sủng nên từ bé đã phải cố gắng nhiều hơn, hắn ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482317/chuong-532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.