không phải không thể” Nguyễn Hữu cúi đầu nhìn nàng, nụ cười trên môi dịu dàng như nước, “Xem ra nàng muốn rồi
Thể này đi, một lát nữa đại yến tàn rồi, gia sẽ đi Trọng Dịch Lầu tìm nàng, cho nàng ăn thịt, cho nàng uống...” Những chữ sau cùng hắn nói rất nhỏ, rất tà ác, Ô Nhân Tiêu Tiêu vừa nghe thì mặt đỏ bừng, máu dâng vọt, tim đập nhanh liên hồi, eo càng lắc mạnh hơn
“Đồ khốn không có nhân tính!” Nàng mắng chửi, hai hàm răng bén nhọn phát huy tác dụng, cắn một phát lên vai hắn, miệng thì nức nở không ngừng
“Ổi!” Nguyễn Hữu khẽ rên lên, bóp lấy eo của nàng, đau đến mức mặt mày biến sắc, nhưng vẫn cười nhạt, “Mèo hoang nhỏ, móng vuốt vẫn sắc bén như thế
Nhưng gia lại thích nàng ngang ngạnh như vậy
Nào, cắn mạnh thêm một chút.” ô Nhân Tiêu Tiêu tức giận, miệng nếm được vị máu tanh
Cái tên Nguyễn Hữu này nhìn thì tuấn tú gầy yếu, nhưng cơ bắp lại rất rắn chắc, cuối cùng nàng kiệt sức, ngẩng đầu lên nhìn vào mắt hắn, hậm hực lên tiếng
“Ngươi còn không buông tay ra, ta sẽ mách Tấn vương rằng người bắt nạt ta!”
Cứ như nghe được một chuyện gì cực kỳ buồn cười lắm, Nguyễn Hữu dịu dàng vuốt mái tóc của nàng, Thiên Lộc sẽ quản chuyện của ta? Không, Thiên Lộc sẽ quản chuyện của nàng chắc? Công chúa à, đừng nói là mách Tấn vương, cho dù có mách ông trời cũng vô ích thôi
Đúng rồi, nếu nàng nói với hoàng đế, nói không chừng hắn sẽ gả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482316/chuong-531.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.