Đệ và công chúa..
tiếp tục
Haha.”
Hắn ta nói xong bèn xua tay, “Tiếp tục lục soát cho bổn vương!”
Một nhóm người đến nhanh, đi càng nhanh hơn, chỉ trong chớp mắt đã mất hút không thấy tăm hơi.
“Ngươi..
ngươi không sao chứ?” Ô Nhân Tiêu Tiêu nhìn Triệu Tôn, dè dặt bước lên hỏi, Triệu Tồn không đáp, chỉ gật đầu với nàng ta, rồi bước về phía hồ, nửa đường xoay đầu lại, cất giọng nói lễ độ.
“Da ta!”
Thêm một lần nữa, hắn nói lời cảm ơn với nàng ta.
Nhân Tiêu Tiêu sững sờ, rồi cười thoải mái, “Sở Thất rất có bản lĩnh, nàng ấy sẽ không có chuyện gì đâu, ngươi trở về buổi tiệc trước đi, ta đi đến bờ hồ gặp nàng ấy..
Còn người đừng đi nữa, để tránh người khác nói ra nói vào.” Nói xong không đợi Triệu Tôn lên tiếng, nàng ta đã chạy vút đi.
Triệu Tồn nhìn nàng ta trong im lặng, đứng trong tư thế ngạo nghễ.
Lát sau, hắn lấy mũi tên nhặt được tại vườn hoa cẩm quỳ từ trong ngực ra, siết chặt trong lòng bàn tay, cả khuôn mặt tuấn tú chìm trong ánh trăng
Bỗng nhiên, không biết nghĩ đến điều gì đó, hắn phóng mũi tên đi, nó cắm trúng một cành hoa mọc bên bờ hồ.
Đóa hoa rủ xuống, từng cánh hoa rơi rơi, run rẩy trong gió đêm.
Nhân Tiêu Tiêu chạy từ phía sau ngọn núi giả đến bên hồ Yến Quy, nhịp tim vẫn không có cách nào trở về bình thường, cả khuôn mặt nóng hổi đến mức có thể luộc được trứng gà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482315/chuong-530.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.