“Đồ yêu tinh này.” Nàng dùng đôi mắt long lanh nhìn hắn, ôm lấy, hôn lên.
“Thiếp chỉ là yêu tinh của chàng thôi.” Cả người hắn thoáng đơ ra, lẩm bẩm một câu
“A Thất, nàng muốn ép ta chết đấy ư?” Một tiếng “A Thất” quen thuộc khiến trái tim Hạ Sơ Thất đập như điên
Nhưng nàng vẫn chưa hiểu được “ép chết” mà hắn nói có nghĩa là gì, cái tên nói rằng sắp bị nàng ép chết kia lại cúi đầu xuống, như sóng biển cuốn trôi đi hết tất cả, một khi bắt đầu thì không thể nào dừng lại được
“Triệu Thập Cửu...” “Hử?” Hắn thở rất mạnh.
“Sao không nói gì? Vẫn còn giận ư?”
Hắn nói: “Chẳng phải nàng đã là hoàng hậu, chẳng phải đến với hắn ta rồi ư? Cứ làm hoàng hậu của nàng đi, cần gì phải đến chọc ta chứ?”
“Cứ chọc chàng đấy, thiếp chọc cho chàng tức chết!”.
Hạ Sơ Thất túm vai hắn, hôn lên, nhịp tim đập loạn xạ, vừa gào xong chữ “chết”, nàng bỗng thấy sợ hãi.
Mấy lời này sao có thể nói lung tung được?
Bỗng nhiên, trong cái ôm cái hôn của hắn, nàng thấy vô cùng hoảng loạn, bất chấp tất cả giữ chặt lấy tay hắn đặt lên bụng mình, để hắn cảm nhận được sự tồn tại của Tiểu Thập Cửu
Nàng vừa thở dốc vừa nói: “Triệu Thập Cửu, rõ ràng là chàng chọc ghẹo thiếp...” Nàng nói trong mơ hồ, hắn khẽ sửng sốt, không thấy bất ngờ cũng không rút tay về, càng không trả lời nàng
Lúc này, chợt có một tiếng ho khan nho nhỏ vang lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482314/chuong-529.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.