Kẻ “làm việc” ở chốn này, ngoài trừ “vụng trộm” ra, thì không thể có lý do nào khác nữa.
Ai nào mà to gan như thế?
Hai giọng nói kia quá mơ hồ, nàng không nghe rõ
Đi? Hay ở lại? Cuối cùng, lòng tò mò chiếm thế thượng phong, nàng lại tiến về trước hai bước, muốn nghe rõ hơn một chút, còn về..
Trong lòng nàng hơi thấy sợ hãi, sợ người đó là Triệu Thập Cửu
Nắm chặt xiêm y, nàng nuốt nước bọt.
Chỉ nghe tên nam nhân kia bỗng nhiên gằn giọng.
“Vẫn chịu được? Hử?” Giọng nói kia hơi quen thuộc, nàng kinh ngạc, suýt chút nữa đã kêu thành tiếng
Nhưng nghe kĩ lại thì không thể nhớ ra được kẻ đó là ai
Qua một lúc sau, không nghe thấy tiếng nữ nhân đáp lại, trong không khí chỉ còn lại mỗi tiếng gió.
Trong tình hình này, giọng nói thế nào cũng sẽ có đôi chút biến điệu
Nàng phân biệt một hồi, vì để an toàn, cuối cùng nàng quyết định lùi về sau hai bước, định né đi
Nhưng trong lúc lùi xuống, lại bất cẩn đá phải một cọc trúc, váy vướng vào cọc, làm nàng suýt ngã
Theo phản xạ, nàng la “đi” lên một tiếng
“Ai đó?” Trong rừng trúc, gã kia khẽ quát lên, một tia sáng bén nhọn thoắt cái bay vút ra khỏi bụi cây.
Con tim Hạ Sơ Thất thắt lại, than một tiếng xui xẻo, đang lúc chuẩn bị cất giò chạy thì trong chớp mắt, một bóng người lao tới, dùng hai tay ôm lấy eo nàng, cả người rời khỏi mặt đất, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482310/chuong-525.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.