Chương trước
Chương sau
“Chuyện này...” Hạ Thường chần chừ

“Cứ gọi ta Tiểu Thất là được.” Nàng cười như không cười

“Vâng.” Hạ Thường rũ đầu, vẫn không ngồi xuống, chỉ hơi dừng lại, như là lấy quyết tâm, một lần nữa khom lưng thật sâu vái lạy nàng, “Tiểu Thất, hôm nay vị huynh xin nhận lỗi với muội.” Hạ Sơ Thất vội vàng nâng hắn ta lên.

“Đại ca làm gì thế? Muốn ta tổn thọ hay sao?”

“Tiểu Thất.” Hạ Thường tỏ vẻ hổ thẹn, giọng điệu trầm thấp, “Phụ thân và Tam muội của ta đã làm rất nhiều chuyện có lỗi với muội, người làm ca ca như ta..

ôi, đọc sách coi như uổng phí cả rồi, chẳng biết gì hết.” Tạm dừng một chút, hắn ta rũ mắt, giọng càng thêm khẩn trương, “Sau chuyện rời khỏi miếu Thành Hoàng, ta mới biết Tam muội đối xử với muội như thế..

Tiểu Thất, đại ca xin lỗi muội, càng xin lỗi Đại bá phụ và Đại bá mẫu

Trước khi xảy ra

mọi chuyện, ta vẫn nghĩ tới việc bao che cho Tam muội

Xin lỗi, hy vọng muội hãy thông cảm cho lỗi lầm của đại ca.” “Không cần khách khí, ta hiểu mà.”

Nàng tỏ vẻ không để ý, mời Hạ Thường ngồi xuống, sau đó tự mình rót nước cho hắn ta, giọng điệu hờ hững: “Nếu Tam tỷ xảy ra chuyện, tất nhiên thúc phụ sẽ chịu liên lụy, huynh và bọn họ dù sao cũng là mối quan hệ cùng vinh cùng nhục

Con người ai mà không ích kỷ chứ, vào thời điểm đó, lựa chọn của huynh là chuyện hợp với lẽ thường thôi.”

Nàng càng không truy cứu thì Hạ Thường càng cảm thấy trong lòng không được tự nhiên

Phủ Ngụy quốc công thay đổi chỉ trong một ngày, hắn ta trở tay không kịp, vốn dĩ tưởng cả nhà sẽ chôn vùi từ đây, không ngờ lại có lối ngoặt

Hắn ta tưởng lần này mình chết chắc rồi, ấy vậy mà không ngờ vinh hoa lại đột nhiên tới

Việc này mặc dù Hạ Sơ Thất không nhắc tới, nhưng Đông Phương Đại đô đốc đã lén lút chỉ điểm cho hắn ta biết, lần phong ba này, rốt cuộc ai đã giúp hắn ta vượt qua.

Hạ Thường suy nghĩ cặn kẽ, lúc này mới tới đây một chuyến.

Là một người trải qua mưa gió, tất nhiên là thành thục hơn nhiều.

Hắn ta nói: “Tiểu Thất, lần này đại ca thật sự không có mặt mũi nào nhìn muội, may mà muội khoan hồng độ lượng, không so đo với đại ca

Trước khi ta tới đây, tẩu tử của muội nói rằng, chờ mấy ngày nữa muội về phủ, nhất định cả nhà già trẻ gái trai phải bồi tội với muội mới được.”

“Khách khí rồi.” Hạ Sơ Thất chậm rãi bưng chén nước lên

Nhìn có vẻ như nàng không thèm để ý, nhưng rõ ràng là vô cùng xa cách.

Hạ Thường hơi do dự, không biết phải đối đãi với nàng thế nào.

Quan sát một hồi, hắn ta thấy nàng cũng không uống trà, chỉ bưng một chén nước trắng khẽ nhấp thì nhăn mày, lại không nói thêm gì, cũng chỉ biết xấu hổ uống một ngụm trà để nhuận giọng, mới nói tiếp: “Giờ thợ thủ công của Công bố đang sửa sang lại sân vườn ở trong phủ cho muội

Chờ mấy ngày nữa chuẩn bị xong rồi, ta sẽ tới đón muội.”

“Được.”

Hạ Sơ Thất thong thả ung dung uống nước, mỉm cười

Trở về phủ Ngụy quốc công để gả đi, đó cũng là yêu cầu mà nàng đưa ra với Triệu Miền Trạch

Mà nàng vốn dĩ còn chưa qua cửa, việc này hợp tình hợp lý, Triệu Miền Trạch không có lý do gì để từ chối, nhưng lại lấy lý do chờ sửa sân vườn xong mới cho nàng trở về.

Nếu hắn ta đã “suy nghĩ” cho nàng như thế, nàng cũng chỉ có thể chờ đợi.

Cũng may, giờ Tiểu Thập Cửu mới được ba tháng, vẫn chưa lộ bụng

Hai người hàn huyên vài câu việc nhà, rốt cuộc chẳng biết nói thêm gì nữa

Thấy mặt Hạ Thường vẫn luôn tỏ vẻ xấu hổ, không được tự nhiên, Hạ Sơ Thất nhẹ buông ly nước, nhìn hắn ta, giọng trầm xuống:

“Đại ca, có tin tức của A Kiều không?”

Nhắc tới việc này, sắc mặt Hạ Thường càng khó coi hơn

Nhẹ nhàng thở dài, hắn ta lắc đầu, “Ta đã phải người tìm kiếm khắp nơi trong kinh sư, nhưng chẳng có một chút tung tích nào

Nghĩ nàng ấy là một cô nương mà lại gặp phải kiếp nạn như vậy, ta thật sự..

thật sự..

Tên súc sinh Hạ Diễn, sớm biết có ngày hôm nay, khi đó ở doanh trại quân nhu, ta đã không tha thứ cho nó rồi.”

Nhắc tới chuyện này, hắn ta liền kể cho Hạ Sơ Thất nghe chuyện Hạ Diễn định làm nhục Ô Nhân Tiêu Tiêu

Vốn dĩ hắn ta cũng chỉ muốn kéo sát tình cảm huynh muội nên mới thuận miệng kể ra, ai ngờ, nghe hắn ta nói xong, Hạ Sơ Thất lại cười nhẹ nhàng:

“Ta biết mà.”

“Muội biết? Làm sao mà muội biết được việc này chứ?” “Tối ngày hôm đó, người gõ nồi, chính là ta.” Hạ Sơ Thất nhẹ nhàng nhắc lại, nghĩ đến cuộc chiến Bắc phạt đó, nghĩ đến tâm tình nàng khi đó chỉ nôn nao muốn gặp Triệu Thập Cửu, một đường đi lên phía Bắc, vậy mà có cảm giác xa xôi như đã qua mấy đời.

Thật lâu sau, Hạ Thường mới thở dài một hơi: “Tiểu Thất, đại ca thật sự bội phục trí thông minh của muội

Nếu muội không phải nữ nhi, thật sự là đại trượng phu cũng khó mà so với muội được...”

“Đại ca khen muội muội của mình như thế, người khác nghe xong sẽ lại nói hai huynh muội chúng ta như bà Vương bán dưa đấy.”

Hạ Sơ Thất nói đùa vài câu, thấy trên mặt Hạ Thường lại hiện lên vẻ xấu hổ thì không để bụng mà cười cười, nhẹ giọng thử nói: “Đại ca, A Kiều từng nói với ta, nếu khi đó huynh cố gắng thêm một chút nữa thì nàng ta đã bằng lòng làm thị thiếp của huynh, trong lòng nàng ta vẫn luôn có huynh mà

Nhưng huynh vừa nghe nói phụ thân nàng ta phản đối là im hơi lặng tiếng luôn.” Hạ Thường nghĩ tới những chuyện đã qua thì không khỏi thổn thức

“Việc này nói ra thật xấu hổ, đoạn thời gian đó, đúng lúc ta bị thánh thượng sai đi làm việc

Hơn nữa, tuy lòng ta có A Kiều, nhưng Thục Tĩnh cũng không làm sai bất kỳ chuyện gì, còn sinh cho ta hai đứa con ngoan ngoãn, sao ta có thể bỏ vợ cưới người khác được chứ? Khi đó ta nghĩ, A Kiều là một cô nương tốt, làm thị thiếp của ta thì quá thiệt thòi cho nàng ấy, nàng ấy nên có được một duyên phận tốt hơn

Thế nên mới buông tay.”

Hạ Sơ Thất nhăn mày.

Chuyện duyên phận, ai nói được rõ ràng đâu chứ? Nếu khi đó Hạ Thường nạp A Kiều thì có lẽ nàng ta đã không gặp phải chuyện xui xẻo.

Bây giờ, rốt cuộc nàng ta đang ở đâu chứ?

Đã nhiều ngày, không chỉ có Hạ Thường tìm Cố A Kiều mà nàng cũng nhờ người chuyển tin cho Lý Mạc, mời người của Cẩm Cung giúp đỡ tìm kiếm, nhưng vẫn không có tin tức gì

Nàng không dám tưởng tượng xem rốt cuộc nàng ta gặp phải chuyện gì

Một cô nương đang yên đang lành lại gặp phải chuyện như thế, cho dù là ở đời sau cũng có người xấu hổ và giận dữ mà tự sát, hoặc cả đời không quên được, huống chi là thời đại này.

Hạ Thường nói thêm vài chuyện, chủ yếu là về những việc lặt vặt trong phủ Ngụy quốc công, một vài chuyện mà Hạ Sơ Thất không hiểu, nhưng không có chuyện nào liên quan tới triều cục cả

Hắn ta cũng không nhắc tới việc Hạ Đình Đức và Hạ Diễn đang phải ở trong ngục chịu khổ, càng không đề cập tới những tin đồn nhảm nhí của người ngoài đối với thái tôn phi là nàng

Nàng nghĩ, nàng đã không nhìn lầm Hạ Thường

Tuy hắn ta là con của Hạ Đình Đức, nhưng là người làm việc cực kỳ có chừng mực, hẳn là có thể xây dựng lại phủ Ngụy quốc công, cũng coi như nàng đã làm một chuyện tốt cho Hạ Sở

Người đương thời chú trọng việc kéo dài huyết mạch hương khói, tóm lại là Hạ thị không thể đoạn tử tuyệt tôn được

Đương nhiên, nàng để lại Hạ Thường cũng là có tính toán riêng

Nàng không thể không có “nhà mẹ đẻ”

Một nữ nhân không có nhà mẹ đẻ, ở thời nay sẽ gặp không ít rắc rối

Đặc biệt là trong hoàn cảnh trước mắt, nàng cần một “nhà mẹ đẻ” danh chính ngôn thuận, cho dù là chạy trốn, hay là sinh nở, đều sẽ thuận tiện hơn nhiều.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.