Dạo gần đây, ngoài những lúc vận động cho có lệ ra thì hầu hết thời gian đều ở đây.
Thấy nàng chỉ cười không nói, Lan Đần tò mò thò đầu tới
“Thảo Nhi, hôm nay nàng lại làm gì thế?” “Thuốc độc.” Hạ Sơ Thất liếc mắt nhìn hắn.
“Ồ” Lan Đần nuốt nước bọt, thực ra hắn vẫn luôn cảm thấy sợ căn phòng này của Hạ Sơ Thất
Mai Tử từng cảnh cáo hắn, nói thuốc trong phòng này đều là thuốc độc chết người, chỉ cần dính một chút là lăn quay ra ngay
Hơn nữa, hắn cũng nghe Tam thấm nương nói, đầu óc hắn bị như thế này là do ngày bé ăn phải thuốc độc
Thế nên hắn rất sợ thuốc độc.
“Thảo Nhi, tại sao nàng lại chế thuốc độc vậy?”
“Cho huynh ăn đó.” Hạ Sơ Thất cười khẽ.
“B” Lan Đần trả lời một tiếng theo thói quen, chớp mắt một chút mới hiểu ra, kinh hãi thất sắc há hốc mồm, ngơ ngác nhìn nàng hồi lâu rồi mới chem chép miệng, lắc đầu, “Ta không ăn thuốc độc đâu.”
“Huynh nhất định phải ăn.” Những ngày qua, Hạ Sơ Thất không ngừng bổ sung những loại thuốc quý vào đây, một mặt thì thảo luận với Tôn Chính Nghiệp về đặc điểm cũng như tác dụng của từng loại, một mặt cũng không quên bệnh “ngốc” của Lan Đẩn
Ngày nào nàng cũng bắt mạch chẩn bệnh cho Lan Đần, còn cho hắn thử mấy loại thuốc, nhưng độc này hắn trúng phải đã lâu, khi đó tuổi cũng rất nhỏ, qua bao nhiêu năm rồi, trị khỏi cũng không dễ
Nhìn Lan Đần ngẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482279/chuong-494.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.