Không cần biết nàng làm gì thì đều đã có Triệu Tôn chống lưng, dựng một bầu trời riêng cho nàng, không hề gặp mưa bão không hề có trắc trở
Nàng không sợ trời, không sợ đất, bởi vì có Triệu Thập Cửu
Nhưng hắn đã chết rồi, những tên khốn đó, chúng đã hại chết hắn, cũng giẫm nát bầu trời của nàng...
Nàng không thể không dựng một bầu trời riêng vì Tiểu Thập Cửu
“Sở y quan, người hãy đợi ta một chút.” Điền Phú đã quen với cách gọi cũ, nhất thời nửa khắc không thể đổi lại được
Ông ta mời Hạ Sơ Thất vào phòng khách, sau đó đi ra khỏi phòng.
Không lâu sau, ông ta trở về, khom người đưa một chồng giấy cho nàng, cất giọng nói đầy cung kính, “Đây đều là những thứ chủ tử giao lại cho ta trước khi xuất chinh
Gia nói, nếu ngài ấy có mệnh hệ gì thì đi đến phủ Thành quốc công, đưa hết những thứ này cho Cảnh Nghị quận chúa
Khoảng thời gian trước, vừa hay nghe tin Cảnh Nghị quận chúa qua đời, ta thấy rất đau lòng
Cứ tưởng rằng không còn cơ hội hoàn thành việc gia giao phó, nào ngờ lại có thể gặp được người, ta có chết cũng không còn gì nuối tiếc nữa rồi.”
Điền Phú vừa nói vừa lau nước mắt, giọng nói nức nở nghẹn ngào.
“Đây là gì?” Hạ Sơ Thất khịt mũi, ép bản thân phải bình tĩnh lại, vừa run tay vừa cầm xấp giấy kia lên, mở từng trang một, nhưng rồi không thể nào kiềm chế được thêm, môi và hàm và vào nhau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482273/chuong-488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.