Hắn thở dài, rồi từ từ đứng dậy.
“Nàng ngủ đi, ta không làm phiền nàng, ngày mai ta lại đến thăm nàng.” Hắn nói đi, nhưng một lúc lâu sau vẫn không thấy có thêm động tác nào
Hạ Sơ Thất không xoay đầu nhưng vẫn có thể cảm nhận được ánh nhìn chăm chăm sau ót
Trong một bầu không khí im lặng gượng gạo, không biết đã bao lâu trôi qua, cuối cùng hắn cũng cất bước
Hạ Sơ Thất siết chặt ngón tay, đếm số bước chân, cũng suy nghĩ về chuyện tâm trạng của hắn thay đổi ra sao
Ngay vào lúc hắn sắp bước chân ra khỏi phòng, nàng bỗng dưng thốt ra một câu: “Ta muốn xuất cung.” Chân mày Triệu Miền Trạch khẽ động, hắn im lặng một lúc rất lâu
Không thể không nói, phán đoán trước đây của Hạ Sơ Thất về hắn là đúng
Nam nhân này có lẽ là một người nho nhã lễ độ, nhìn vào có vẻ như là rất dễ lừa, nhưng hắn lại sở hữu một bộ óc thông minh nhạy bén
Năm xưa Hạ Sơ Thất có thể lừa được hắn, ngoại trừ chuyện nàng có tài diễn xuất tốt thì nguyên nhân lớn nhất là khi ấy hắn mới chỉ là một thiếu niên mười mấy tuổi
Còn giờ đây, có thể lôi ra so sánh được ư?
Hắn im lặng trong phút chốc, rồi nhìn vào mắt nàng, “Nàng muốn xuất cũng làm gì?” Ánh mắt của Hạ Sơ Thất rất bình tĩnh, nàng kể về chuyện của Cố A Kiều rồi khẽ rũ mắt xuống, “Ta muốn đi thăm nàng ấy, nếu không sẽ thấy bất an áy náy.” Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nhat-duoc-vuong-phi-tham-tien/3482272/chuong-487.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.